Sau cuộc chiến, Dạ Hằng chỉnh đốn lại triều chính, đại cá thiên hạ.
Diệt trừ bè phái của Cốc Dạ Quân.
Đại Chử trở lại thái bình, dân chúng không còn cảnh lầm than nữa.
Cha nàng cũng trở về Bạch phủ muốn từ quan từ nay làm người dân bình thường, người cha tốt.
Cổng thành.
"Sở huynh thực sự không ở lại thêm mấy ngày sao? ".
"Trên đời không có bữa tiệc nào là không tàn cả.
Chuyện ta đã hứa cũng hoàn thành rồi,
cũng không có lý do gì để ở lại đây cả.
"
"Được.
Dạ Hằng ta trước nay không nợ nần ai.
Lần này huynh đã giúp đỡ ta trong thời khắc nguy nan.
Nếu như sau này có cần tới Đại Chử ta sẽ hết lòng giúp đỡ."
"Ta cũng không phải là vì giúp huynh đâu.
"
"Vậy Sở huynh giúp ai vậy?".
"Huynh nghĩ sao?".
"Mạc Bắc huynh.
Cho dù thế nào lần này Đại Chử đã có được sự ủng hộ của vị vua tương lai nước Sở, sau này hai nước tăng cường hợp tác cùng chống giặc ngoài.
Hai người cũng không cần ganh đua nhau đâu."
"Ta ganh đua sao? Với huynh ấy sao? Huynh ấy còn kém một chút."
" Dạ Hằng huynh, hôm nay cứ như vậy đi, hy vọng sau này gặp lại huynh có thể khiến ta nhìn huynh bằng con mắt khác.
Thời gian không còn sớm nữa.
Ta khởi hành đây."
" Huynh không đợi Tịch Dao sao?".
"Tiễn ngàn dặm đường cũng vẫn phải từ biệt.
Bỏ đi.
Không cần để cô ấy buồn bã vì chia ly nữa.
Nhưng mà Hàn huynh vẫn dự định tiếp tục ở bên cạnh huynh ấy à."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!