Ta ngẩng đầu nhìn, Cố Cửu Chiêu đã ôm lấy ta vào lòng, giọng hắn vang lên như tiếng sấm:
"Nếu nói là thất trinh, thì hôm nay nhi thần cũng đã đánh mất khí tiết của một bậc quân tử! Nếu mẫu hậu muốn ban lụa trắng, vậy thì ban luôn hai dải, để nhi thần treo cổ theo nàng cho xong!"
16
Hoàng hậu thất sắc, kinh hãi kêu lên:
"Hoàng nhi! Con—!"
Hồng Trần Vô Định
Ta còn có thể nghe thấy tiếng rung vang trong lồng n.g.ự. c của hắn, từng chữ hắn nói ra đều chấn động cả gian phòng.
Toàn bộ gian phòng lập tức yên lặng đến rợn người.
"Không phân rõ trắng đen mà đã vội xuống tay xử tử, mẫu hậu làm vậy, khác gì g.i.ế. c oan người vô tội?!"
Hắn lại quét mắt nhìn quanh tất cả mọi người:
"Còn các ngươi nữa! Hoàng hậu ở đây là để chủ trì công đạo! Một đám người, chẳng lẽ đều biến thành người câm hết rồi sao?!"
Ngay lúc đó, thị vệ được phái ra điều tra cũng đã trở lại, cung kính bẩm báo.
Cố Cửu Chiêu đưa Hoàng hậu đến ngồi ở vị trí chính giữa:
"Chuyện này có uẩn khúc, là có kẻ âm mưu bày trận. Mẫu hậu đã đến, chẳng bằng nghe chứng cứ rồi hãy định tội cũng chưa muộn."
Hoàng hậu bị hắn ép phải ngồi xuống, ánh mắt đã dần khôi phục lý trí.
Thị vệ trình ra khay rượu và chén:
"Bẩm hoàng hậu, vương gia. Hôm nay bộ ấm chén mà Giang Cẩm Vinh dùng để dâng rượu quả thật có dấu vết bị hạ độc."
"Lý thái y kiểm tra, xác nhận đây là "Phối uyên ương", loại dược cực mạnh từng được dân gian dùng cho gia súc phối giống."
"Chính loại thuốc này khiến vương gia cùng tiểu thư Giang Cẩm Hòa mất kiểm soát."
Toàn bộ ánh nhìn tức khắc hướng về phía Giang Cẩm Vinh.
Nàng hoảng hốt, hét lên:
"Không thể nào! Nhất định có người hãm hại ta! Bộ chén đó không biết qua tay bao nhiêu người! Vương gia! Nương nương! Ta cũng thật sự bị hãm hại!"
Hoàng hậu khi nãy bị Cố Cửu Chiêu ép xuống lửa giận, giờ nghe thái y nói thứ thuốc suýt chút nữa lấy mạng con trai bà, sát khí trong mắt lại dâng lên.
Bà lạnh lùng nhìn Giang Cẩm Vinh:
"Cẩm Vinh, chẳng lẽ là ngươi đang "vừa ăn cướp vừa la làng" sao?"
17
"Nương nương! Thần nữ không có! Thật sự không có mà!"
Giang Cẩm Vinh quỳ trên đất, luống cuống tay chân, miệng lắp bắp toàn lời rối loạn.
Mọi người nhìn nàng ta như thể đang xem một vở tuồng, mà nàng ta chính là vai hề lố bịch trên sân khấu.
Ba vị công tử thế gia từng kề vai sát cánh với nàng ta lúc này cũng chẳng ai dám mở miệng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!