Ta rùng mình, nếu hôm nay không có Cố Cửu Chiêu, nếu ta thật sự bị trúng thuốc mà không ai che chở, cho dù ta có kịp trốn vào gian phòng nào, cuối cùng cũng sẽ bị Đoàn Nguyên tìm được rồi bị hắn xé xác mà nuốt sống.
13
"Tiền sảnh đang cử hành lễ cập kê của thiên kim phủ Thừa tướng. Thừa tướng có ơn tri ngộ với dân đen như ta, sao có thể để một kẻ như Đoàn Nguyên phá hoại đại lễ! Vì thế ta mới ra tay bắt hắn. Khi hắn phản kháng, ta còn tìm được một chiếc khăn tay đã bị tẩm thuốc trên người hắn!"
Trương Văn Tuyên lấy ra một chiếc khăn tay dày đưa lên. Lý thái y tiếp nhận, vừa đưa lên mũi ngửi liền lập tức rụt tay lại:
"Khăn tay này có tẩm xuân dược! Tên thư sinh này rõ ràng có mưu đồ bất chính với Cẩm Hòa tiểu thư!"
Mọi người đồng loạt kinh hãi.
Ta giả vờ hoảng sợ, lập tức rúc vào lòng Cố Cửu Chiêu.
Hắn tức giận, nhấc chân đá mạnh Đoàn Nguyên ngã sấp xuống đất:
"To gan! Là ai sai ngươi đến phủ Thừa tướng làm ra chuyện ô uế này?!"
Đoàn Nguyên thấy sự việc bại lộ, lập tức đảo mắt về phía Giang Cẩm Vinh. Nàng ta hoảng hốt, thất thanh:
"Ngươi… ngươi nhìn ta làm gì?!"
Ta hiểu rất rõ con người hắn, ngốc nghếch, đê tiện.
Kiếp trước ta từng làm vợ hắn ba năm, biết rõ, đến lúc sinh tử thế này, hắn chắc chắn sẽ bán đứng Giang Cẩm Vinh để cầu sống.
Ta chẳng cần ép cung, chỉ cần chờ hắn mở miệng.
Quả nhiên, hắn nhìn chằm chằm Giang Cẩm Vinh, nàng ta sợ hãi mặt mày trắng bệch, dùng ánh mắt hung hãn uy hiếp.
Nhưng một tên tiểu nhân ở ranh giới sống chết, thì chẳng thể bị khống chế bằng ánh mắt.
Hắn há miệng, lựa chọn tự cứu mình:
"Người sai ta làm chuyện này, chính là Giang—"
"Hoàng hậu giá đáo!!"
Tiếng hét lanh lảnh của thái giám bên ngoài cắt ngang lời hắn.
Bàn tay ta siết thành nắm bất lực buông ra, chỉ còn một chút nữa thôi...
Giang Cẩm Vinh tim suýt nhảy ra khỏi cổ họng, giờ phút này mới được buông xuống.
Hoàng hậu từ trước vẫn rất yêu thích Giang Cẩm Vinh.
Trước khi thân phận giả thiên kim bị vạch trần, nàng là quý nữ được phủ Thừa tướng bồi dưỡng, thân phận trong sạch.
Cố Cửu Chiêu cần sự ủng hộ của phủ Thừa tướng, hoàng hậu từng nhiều lần ngầm ám chỉ muốn Giang Cẩm Vinh làm Thái tử phi.
Giờ phút này, nàng siết chặt chiếc vòng ngọc bích khảm chỉ vàng trên tay, chính là vật báu mà Hoàng hậu từng ban thưởng cho nàng.
Dù nàng là giả thiên kim, thì Giang Cẩm Hòa hiện giờ lại đang bị nghi ngờ là kẻ quyến rũ hoàng tử.
Hoàng hậu đã quá quen với đấu đá trong hậu cung, tâm tư đa nghi, lại coi Cố Cửu Chiêu như châu ngọc trong lòng bàn tay, tuyệt đối không thể dung thứ kẻ nào dám giở trò trên giường với hắn.
Giang Cẩm Vinh khẽ ngẩng mặt, trong mắt lộ rõ vẻ mặt thoát nạn trong gang tấc, đáy mắt còn dâng lên tia đắc ý — Hoàng hậu nương nương chính là chỗ dựa lớn nhất của nàng ta!
14
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!