Chỉ là nàng không ngờ, tất cả mưu kế lại bị ta chuyển hướng, đổ hết lên người nam nhân mà nàng yêu quý nhất.
Lúc này, trong phòng đã vây chặt bởi khách khứa, một vị đại tướng quân quen thân với phủ Thần vương giận dữ quát:
"Phủ Thừa tướng các ngươi là chán sống rồi sao, dám giở trò với Thần vương điện hạ!"
"Điện hạ bớt giận!"
Phụ mẫu ta quỳ sụp trên đất.
Bất kể thuốc do ai hạ, chuyện suýt chút nữa xảy ra trong phủ cũng đã là tội.
"Phụ thân, mẫu thân, không cần dập đầu tạ tội. Thần vương điện hạ vốn nhân hậu, chắc chắn sẽ không vạ lây người vô tội."
Giang Cẩm Vinh lập tức vươn mình, ra vẻ chủ nhân chủ trì cục diện, lên tiếng thay mặt Cố Cửu Chiêu:
"Việc cấp bách hiện tại là tra rõ ai là kẻ hạ độc."
Ánh mắt nàng ta lập tức khóa chặt ta: "Cẩm Hòa, ngươi dám để thái y bắt mạch không?"
Ta siết cổ tay, cảnh giác hỏi:
"Tỷ tỷ nói vậy là có ý gì?"
"Nếu ngươi cũng trúng xuân dược, còn có thể nói là lỡ dở. Nhưng nếu mạch tượng bình thường, thì ngươi từ đầu đến cuối đều tỉnh táo."
"Một tiểu thư khuê các tỉnh táo, đối mặt một vương gia mê loạn, điều nên làm là tìm thái y kê thuốc, chứ không phải dụ dỗ người ta lên giường!"
"Ngươi làm vậy, chẳng phải chỉ để bám lấy Thần vương, muốn làm Thần vương phi sao?!"
Nàng ta vừa nói, vừa đưa tay chỉnh lại cổ áo ta, giọng tràn đầy khinh miệt:
"Đừng diễn trò như thể mình bị cưỡng ép… rõ ràng là ngươi cố tình!"
"Ngươi chọn đúng ngày cập kê, để ép buộc Thần vương cưới ngươi, có phải không?!"
Chén rượu kia vốn là nàng ta hạ độc nhằm vào ta, kết quả lại trúng vào người Cố Cửu Chiêu.
Giang Cẩm Vinh liền đoan chắc rằng ta nhất định không trúng độc.
Ánh mắt nàng nhìn ta như muốn g.i.ế. c người.
Cho dù mưu kế đã bại, nàng cũng quyết không để ta lật ngược bàn cờ.
8
Ta siết chặt cổ tay, lùi lại hai bước, kiên quyết phủ nhận:
"Ta không có! GTa không hạ độc vương gia! Ta cũng là người bị hại!"
"Một khi không làm gì sai thì trốn tránh gì chứ?"
Một giọng nói châm chọc vang lên. Ta nhìn theo, là ca ca ruột thịt cùng cha cùng mẹ của ta – Giang Hạo Vũ.
Hắn bước đến đứng cạnh Giang Cẩm Vinh, hướng về phía Cố Cửu Chiêu nói:
"Điện hạ, loại thuốc này dược tính hung độc như thế, nếu cả hai người cùng trúng độc thì Giang Cẩm Hòa còn có thể gọi là vô tội."
"Nhưng nếu chỉ mình điện hạ trúng độc, còn Giang Cẩm Hòa thì vẫn tỉnh táo hoàn toàn, e rằng người ta khó tránh khỏi nghi ngờ, có phải chính muội ấy hạ thuốc mưu cầu quyến rũ điện hạ hay không?!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!