"Miệng chén và đáy chén đều có dấu vết tẩm độc. Thái y đã nói rõ, bất cứ chất lỏng nào đổ vào đều sẽ lập tức biến thành xuân dược cực mạnh."
"Hạ độc trong rượu quá dễ bị phát hiện, nên ngươi mới chọn hạ thủ ngay trên dụng cụ."
"Nếu bổn vương đoán không lầm, Đoàn Nguyên cũng là do ngươi an bài, lén xâm nhập nội viện."
"Ngươi muốn hạ dược Giang Cẩm Hòa, rồi dùng Đoàn Nguyên để hủy đi sự trong sạch của nàng ấy."
"Đến khi đó, thiên kim phủ Thừa tướng chỉ còn mình ngươi, ngươi đương nhiên là lựa chọn duy nhất để làm Thần vương phi, đúng không?"
Lời vạch trần từng tầng âm mưu khiến Giang Cẩm Vinh toàn thân lạnh ngắt.
Cố Cửu Chiêu quả nhiên là người thông minh, nhanh chóng nhìn thấu toàn bộ tâm cơ của nàng ta.
"Vương gia…"
Ánh mắt của hắn như lưỡi kiếm, ép nàng ta đến mức chẳng còn đường lui.
"Ngươi còn đánh dấu chén độc bằng một vệt đỏ dưới đáy, nhưng ký hiệu ấy quá kín đáo, cuối cùng ngươi dâng nhầm cho bản vương. Chính vì vậy mới xảy ra trò hề hôm nay."
"Cẩm Vinh, ngươi thậm chí còn mượn tay mẫu hậu để lấy mạng Giang Cẩm Hòa."
"Một chiêu mượn đao g.i.ế. c người, lợi dụng hoàng thất để mưu sát, lá gan của ngươi thật không nhỏ!"
"Không! Không phải vậy, vương gia! Thần nữ không có ý đó!" – Giang Cẩm Vinh hoảng loạn quỳ sụp xuống đất, không ngừng biện bạch:
"Đúng là thần nữ muốn hạ thuốc Giang Cẩm Hòa, nhưng cũng bởi vì nàng ta và Đoàn Nguyên vốn đã… vốn đã có qua lại!"
"Thần nữ chỉ là… chỉ là muốn thành toàn cho bọn họ! Giang Cẩm Hòa từng nói muốn tư thông bỏ trốn cùng Đoàn Nguyên, nên thần nữ mới… mới nhân dịp lễ cập kê giúp nàng ta một tay mà thôi!"
Dù mọi chuyện đã bại lộ, nàng ta vẫn không quên tạt bùn lên người ta.
Lời lẽ nửa thật nửa giả, người ngoài nghe vào ít nhiều cũng sẽ d.a. o động nghi ngờ.
"Thần nữ không bao giờ dám tính kế vương gia, sao thần nữ dám?"
"Là Giang Cẩm Hòa! Là nàng ta đã thừa cơ đổi chén, nên mới khiến vương gia bị trúng độc!"
Nàng ta nhào đến bám chặt lấy gấu áo Cố Cửu Chiêu, nước mắt giàn giụa:
"Thần nữ ngưỡng mộ vương gia đã bao năm, trong mộng cũng mong được làm chính thê của ngài!"
"Thần nữ làm sao nỡ làm ngài bị thương? Tất cả đều là do Giang Cẩm Hòa hại ngài! Là nàng ta âm mưu tính kế ngài!"
19
"Đến nước này mà ngươi vẫn không biết hối cải?!"
Rầm!
Cố Cửu Chiêu ném mạnh chén sứ trắng xuống đất, vỡ tan từng mảnh.
"Thị vệ đã điều tra rõ ràng, bộ ấm chén đó, từ đầu tới cuối chỉ có mỗi mình ngươi đụng vào!"
"Còn Đoàn Nguyên, trong phòng hắn tìm được ngân phiếu của Giang gia, trên ngân phiếu vẫn còn lưu hương "Kỳ lan" từ người ngươi! Từ nhỏ đến lớn ngươi chỉ dùng đúng mùi hương này, bản vương chắc chắn không nhìn lầm!"
"Tất cả chứng cứ ta đều giấu đi, không để mẫu hậu biết. Ta còn lệnh người phá nát miệng Đoàn Nguyên, nếu không hôm nay kẻ bị ban lụa trắng chính là ngươi!"
Giang Cẩm Vinh run rẩy bật khóc, nước mắt tuôn như suối.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!