Chương 1: (Vô Đề)

1

Cố Bạc Xuyên đột nhiên trở về khi tôi và Phương Vân đang ngắm chiếc nhẫn kim cương hồng mới mua của cô ấy.

Thấy chiếc Maybach quen thuộc của anh ta chạy vào sân, Phương Vân vội đẩy tôi:

"Mau mau mau, cậu trốn đi!"

Tôi như một kẻ đang ngoại tình bị bắt quả tang, vội vàng chui vào tủ quần áo.

Vừa kịp ẩn nấp, cửa phòng đã bị đẩy ra.

Người vừa vui vẻ khoe của khi nãy, giờ đây đôi mắt Phương Vân hơi đỏ, trông chẳng khác gì một người có trái tim tan vỡ.

Nghe tiếng cửa mở, cô ấy bật cười thê lương:

"Anh còn biết đường về cơ à?"

Cố Bạc Xuyên sải bước đến trước mặt Phương Vân.

Anh ta cúi đầu, ánh mắt dừng trên cô:

"Miên Miên mất tích rồi."

"Phương Vân, tôi đã nói rồi, Miên Miên chỉ là một nữ sinh bình thường mà tôi tài trợ."

"Ân oán giữa nhà họ Cố và nhà họ Phương, cô cứ nhắm vào tôi, đừng làm khó người vô tội."

Phương Vân cứng đờ, trợn to mắt, không thể tin nổi:

"Anh nghĩ là em bắt cóc cô ta?"

Cố Bạc Xuyên nhắm mắt lại, giọng trầm xuống:

"Miên Miên mất tích ngay sau khi gọi cho cô. Tôi không thể không nghi ngờ."

Đúng lúc này, điện thoại vang lên.

Cố Bạc Xuyên bắt máy, liếc nhìn Phương Vân, nói ngắn gọn:

Được, tôi đến ngay.

Nói rồi, anh ta xoay người rời đi.

Phương Vân mất kiểm soát, lao tới kéo tay anh ta lại.

"Bạc Xuyên, thật sự không phải em!"

Đôi mắt anh ta lạnh như băng:

"Tôi sẽ điều tra. Trước khi có kết quả, chúng ta đừng gặp nhau nữa."

Nước mắt Phương Vân lập tức trào ra.

"Có thể hoãn lại đến ngày mai không?"

Mắt cô ấy đỏ hoe, giọng nói đầy cầu xin:

"Hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của chúng ta, anh có thể ở lại với em dù chỉ một đêm không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!