Chương 3: (Vô Đề)

Nhưng cuối cùng cũng sẽ ngoan ngoãn quay về mà gả cho hắn thôi.

Đợi khi nàng đã làm thiếp, nhốt trong khuê phòng hậu viện, phải ngước mắt mà sống, sẽ chẳng còn gan mà nổi loạn nữa.

Tưởng Vân Chu lại nói:

"Mẫu thân, đợi Minh Tu gả cho con, người hãy cùng Lâm cô nương dạy bảo lại tính tình của nàng ấy, dạy nàng ấy tam tòng tứ đức. Đừng để nàng ấy như giờ, hở tí là ra ngoài, không vừa ý là động tay đánh con."

Hắn nói đầy chắc chắn, như thể Minh Tu nhất định sẽ trở về gả cho hắn.

Tưởng mẫu thì nghĩ tới chuyện Minh Tu đã ký hôn thư với người khác, tuyệt đối không thể gả cho con trai mình nữa.

Ngày mai Minh Tu sẽ làm hôn lễ, mà lại đúng ngay hôm Tưởng Vân Chu thành thân, cũng coi như khéo trùng hợp.

Tưởng mẫu nghĩ đến việc Tưởng Vân Chu định để Minh Tu làm thiếp, đủ thấy hắn cũng chẳng để nàng trong lòng bao nhiêu.

Vậy nên bà không nhắc thêm chuyện Minh Tu gả chồng, chỉ lặng lẽ cùng hắn bàn việc thành thân ngày mai.

05

Từ sớm, ta đã khoác hồng y, đứng chờ trước cửa khách điếm, đợi Tề Từ Ngọc đến.

Tiểu đồng của hắn tên là Bình An, vốn là kẻ lắm lời, lải nhải bên tai ta không dứt.

"Phu nhân không biết đâu, công tử nhà ta lúc nhận được thư của người, quả thực vui mừng khôn xiết."

"Giống như không biết chữ vậy đó, bắt mấy người lần lượt đọc thư cho ngài ấy nghe."

"Biết người chịu gả cho ngài ấy rồi, đến nằm mộng cũng cười tỉnh."

Những lời ấy ta nghe đến độ tai cũng muốn mọc kén.

Ba hôm trước, Bình An lặn lội gió bụi tìm đến được chỗ ta.

Vừa trông thấy ta, hắn đã quỳ sụp xuống khóc thành tiếng.

"Minh cô nương! Công tử nhà ta không hề bội ước!"

Quả nhiên, đúng như ta dự liệu.

Tề Từ Ngọc lâm bệnh trên đường, đành sai Bình An đến báo tin trước.

Hắn không thất tín, nhất định sẽ đến rước ta.

Ta gặp Tề Từ Ngọc khi hắn vẫn còn lận đận.

Trong người mang theo năm lượng bạc, định vào sòng bạc thử thời vận, mong kiếm được chút vốn làm ăn.

Nghe mà xem, chỉ có kẻ ngốc mới nghĩ đi sòng bạc kiếm bạc.

Tề Từ Ngọc chính là tên ngốc ấy.

Hắn bị người ta bày mưu tính kế, thua sạch sành sanh, đến khố cũng không còn, suýt bị bán vào kỹ viện.

Hôm ấy, ta tình cờ tới sòng bạc giao rượu.

Tề Từ Ngọc mặt mày thảm hại, nói:

"Cô nương, tại hạ trước khi c.h.ế. t có thể uống một ngụm Hoàng Lương tửu chăng?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!