01
Nha hoàn đuổi theo, lau nước mắt nói:
"Minh cô nương, người đừng giận dỗi thiếu gia nữa. Rời khỏi Tưởng gia rồi, người còn có thể đi đâu?"
Trước kia mỗi lần Tưởng Vân Chu chọc giận ta, ta liền vác tay nải ra ngoài rong ruổi mấy hôm.
Dù hắn không đến tìm, ta cũng sẽ mặt dày mày dạn quay về.
Dù sao ta cũng chỉ là một cô nhi mất trí nhớ, rời khỏi Tưởng gia thì không có chốn dung thân.
Tưởng Vân Chu chính là biết rõ điều ấy, nên mới dám ngang nhiên ức h.i.ế. p ta như thế.
Nhưng lần này, ta không phải vì giận dỗi mà bỏ đi, mà là thực sự muốn gả cho người khác.
Ta đã đồng ý làm thê tử của người ta, tất nhiên phải giữ lời.
Tưởng Vân Chu bước ra, trừng mắt nhìn ta nói:
"Nếu ngươi dám rời nhà bỏ đi, đừng mong mang theo một đồng nào của nhà họ Tưởng!"
Cho dù bị Tưởng Vân Chu phát hiện ta lén mang trâm hoa hồng đi, ta cũng không sợ hắn.
Vì đó là thứ ta xứng đáng được nhận!
Tưởng Vân Chu tiến lại, giằng lấy tay ta, còn định lục lọi tay nải.
Ta giơ chân đá hắn ngã lăn ra đất, ôm c.h.ặ. t t.a. y nải mà cắm đầu bỏ chạy.
Chạy một mạch tới khách điếm đã hẹn, vậy mà người kia lại chưa đến.
Ta ngẫm nghĩ, người ấy không phải kẻ thất hứa, hẳn là có việc gì gấp nên chậm trễ.
Thế là ta quyết định ở lại khách điếm chờ hắn tới đón dâu.
Rời nhà từ sớm, chưa ăn gì.
Bụng đói cồn cào, ta gọi liền năm bát vằn thắn.
Lão bản vừa lau bàn vừa cười: "Lần đầu tiên ta thấy có cô nương ăn khỏe đến thế."
Ta ngượng ngùng cười khẽ, cứ tưởng lão bản chê ta thô tục.
Không ngờ lão lại bảo: "Ăn khỏe là phúc, chứng tỏ cô nương thân thể tốt, khí huyết đầy đủ."
Ta thầm nghĩ, thì ra ăn khỏe cũng có thể được người ta khen ngợi.
Trước kia, Tưởng Vân Chu cứ bảo ta là quỷ đói đầu thai.
Hắn chê ta ăn nhiều, không biết kiêng kỵ, bắt ta mỗi bữa chỉ được ăn nửa bát cơm.
Nếu hôm nào ta ăn nhiều hơn, hắn liền lấy thước trúc đánh vào lòng bàn tay ta.
Đánh đến khi tay ta sưng đỏ, không cầm nổi đũa nữa, hắn mới chịu dừng.
Hắn nói, thiên kim tiểu thư trong kinh thành, ăn cơm phải đếm từng hạt, mỗi món chỉ được ăn ba miếng.
Khi ấy ta đang gặm đùi gà, ngờ nghệch hỏi: "Ta sao phải so với họ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!