Lâu Giang Các là một nhà giao dịch đấu giá lớn nhất Huyền Nguyệt đại lục, không những bí ẩn mà còn cường đại, khắp các quốc gia đều có Lâu Giang Các phân hội. Chỉ mới xuất hiện gần mười năm, đã có tiếng tăm vang dội, chen chân vào Huyền Nguyệt các thế lực, ngồi ổn chiếm vị trí cự đầu, không người dám chọc.
Lâu Giang Các chủ bộ nằm ở trung tâm của Thiên Nguyệt thành, diện tích nguy nga rộng lớn, ngang nhiên chiếm cứ hơn phân nửa ngã tư đường.
Vào thời gian này, mặc dù là buổi trưa nhưng đại sảnh vẫn đông kín người, tiếng cười nói giao dịch loáng thoáng không ngừng.
Đông người là thế nhưng Lâu Giang Các quản sự cùng với tiếp viên giao dịch được huấn luyện có tố, làm việc đâu ra đấy, không có xảy ra một chút hỗn loạn.
Đại sảnh trưng rất nhiều tủ kính, mặt trong bày biện rất nhiều loại hình đồ vật, từ vũ khí cho đến đan dược, cái gì cũng có cả, có thể nói là muôn màu muôn vẻ.
Mạc Nhất bộ dáng uy mãnh hùng tráng, nhanh chóng lách mình vào trong, cũng không có hướng tới nơi đông người, ngược lại ở một cái bàn hẻo lánh dừng lại.
Lúc này, sau cái bàn đứng một người lão nhân tầm sáu mươi tuổi, hắn đang loay hoay làm cái gì đó.
"Chu quản sự! Các chủ của các ngươi hiện tại có ở đây không?" Mạc Nhất dư quang thoáng nhìn xung quanh, phóng nhẹ thanh âm, nói lời nói chỉ có hai người nghe được.
Chu quản sự nghe được thanh âm quen thuộc, nháy mắt ngẩng đầu lên, kinh hỉ nói:
"Mạc công tử ngươi đã tới! Các chủ chờ ngươi đã thật lâu! Đi theo ta đi! Các chủ đang ở trên lầu."
Mạc Nhất không nói gì, lẳng lặng đi theo hắn.
Hai người quải cong qua rất nhiều hành lang, sau đó đi lên lầu. Ở trải qua hai tầng lầu, Chu quản sự đứng trước cửa khẽ vọng vào trong:
"Các chủ! Mạc công tử tới!"
Bên trong phòng không có bất kì tiếng động nào, nhưng Chu quản sự lại biết, các chủ là nghe được.
Quả nhiên, không đợi lâu lắm, một người thiếu nữ khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi ra mở cửa.
Nàng kia hơi hơi gật đầu đối với Chu quản sự, sau đó đứng nép qua một bên cánh cửa, nói với Mạc Nhất:
"Mạc công tử, mời!"
Mạc Nhất khuôn mặt không có biểu tình gì, nhanh chóng bước chân vào trong.
Tiểu cô nương nhanh chóng đóng cửa lại, đi theo Chu quản sự xuống lầu.
"Ngươi đã tới!"
Mạc Nhất vừa bước vào, một đạo giọng nói thanh lảnh dễ nghe truyền đến.
Đập vào mi mắt hắn là một gương mặt cực kỳ mỹ diễm động lòng người, nàng mặt một bộ váy dài màu vàng che kín mắt cá chân, dọc từ trên xuống có những đường nét thanh dật đính lưu sa, làm nổi bật lên làn da trắng nõn của nàng, cánh tay nàng nâng má chống lên bàn, ánh mắt liễm diễm gợn sóng, nhiễm vài phần lạnh lùng.
Thấy hắn vào tới, nàng chỉ hơi hơi thẳng người ngồi lên, tà váy rủ xuống bàn chân, để lộ ra những đầu ngón chân sạch sẽ trắng muốt.
Đừng nhìn kiện váy này có đường may đơn giản, kì thật làm ra tỉ mỉ công phu, chất liệu là lăng la tơ tụa đều sánh không kịp, hơn nữa còn là một bộ nhuyễn giáp y phục, có thể phòng ngự tất cả bình thường vũ khí công kích.
Y phục như vậy, mới xứng với thân phận của nàng, các chủ Lâu Giang Các
- Giang Nguyệt.
Mạc Nhất bình tĩnh nhìn nàng, thanh âm từ tốn có lễ nói:
"Giang các chủ, thứ lỗi vì đã để ngươi đợi lâu!"
Giang Nguyệt thấy nam nhân banh một khuôn mặt, trầm tĩnh túc sát, thấy nàng cái này đại mỹ nhân, trong mắt cũng không có bất kì hỗn loạn cảm xúc.
Giang Nguyệt vừa bất đắc dĩ vừa có một loại thất bại cảm xúc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!