Chương 302: Đồng sinh cộng tử

"Được rồi, bây giờ không phải lúc nói chuyện này, đuổi theo bọn họ." Giọng nói lạnh lùng của Diệp Dục Sâm cắt ngang suy nghĩ miên man của cô: "Dưới chỗ ngồi của em có súng, cầm lấy, nếu họ có ý đồ tấn công em, em phải mạnh mẽ xuống tay ngay."

Tô Vãn nghe hắn dặn dò, lấy vật dưới chỗ ngồi ra, nhưng tâm tình của cô không bởi vì thế mà thoải mái tí nào: "Nhưng tôi không biết dùng cái này mà!"

"Mở khóa an toàn, nhắm mục tiêu, bóp cò, bình thường không cần em ra tay, lúc nguy hiểm thì lấy ra phòng thân."

Diệp Dục Sâm trả lời, đột nhiên mạnh mẽ bẻ tay lái, xe đổi hướng nhanh chóng, cả người Tô Vãn bị va vào hàng ghế phía trước.

Bang bang bịch!

Những kẻ đuổi theo ở phía sau đã đuổi kịp, một loạt đạn bắn vào trên thân xe của họ, để lại một hàng vết đạn.

Cửa thủy tinh ở phía sau đều vỡ nát, thủy tinh bắn tung tóe khắp xe, Tô Vãn ôm đầu nằm sấp trên ghế, tim đập càng lúc càng dữ dội.

Quá nguy hiểm, cô là một công dân đang sống trong thời đại hòa bình thì làm sao mà chứng kiến những trận chiến này?

Nhưng vẫn chưa xong, chiếc xe phía sau cũng nhanh chóng đuổi theo.

Bọn cướp có tổng cộng sáu người, vừa rồi bị Diệp Dục Sâm xử lý hết hai người, bây giờ còn lại bốn người, lúc nãy Tô Vãn quay đầu lại thì phát hiện ngoài hai chiếc xe màu đen có rèm che còn có một cô gái lái xe mô tô.

"Những người đó rốt cuộc là ai? Lão Đại nói anh giết chết người phụ nữ yêu quý của anh ta, cuối cùng anh đã giết ai?"

"Giang Uyển Hinh."

Hắn trả lời một cái tên quen thuộc, Tô Vãn nghĩ ngay tới: "Là nữ gián điệp chết trong tay anh!"

Nếu truy cứu chuyện này, quả thật cô cũng không thể thoát khỏi dính líu, trước đây Giang Uyển Hinh bắt cô làm con tin mới bị Tần Thư một súng bắn chết.

Chuyện này còn trở thành một bóng ma trong đời cô.

Diệp Dục Sâm không trả lời, cũng không có thời gian trả lời.

Chiếc xe màu đen có rèm che ở phía sau bắt đầu quyết tâm muốn đụng, thân xe của họ bị đụng vào liền rung lên dữ dội.

Cảm giác cái xe như sắp rụng ra từng mảnh.

"Ngồi yên."

Diệp Dục Sâm nhắc nhở một câu, đồng thời xoay tay lái hung hăng lao về phía bọn họ đụng vào.

Rầm!

Hai chiếc xe va vào nhau, chấn động càng thêm dữ dội.

Đối thủ vốn là sát thủ đã được huấn luyến, đối với tình huống này không có phản ứng gì quá lớn, hạ cửa kính xe xuống rồi bắn về phía bên này.

Đùng đùng vài cái, cửa thủy tinh chiếc xe bên cạnh họ rất nhanh cũng vỡ tan.

Tô Vãn thực sự hy vọng cô có thể giống anh hùng trong phim điện ảnh, bỗng nhiên có sức mạnh siêu nhiên, sau đó cũng giơ súng chống trả, một phát một người, đại sát tứ phương.

Nhưng trên thực tế, xe rung lắc lợi hại như vậy, bây giờ cô ngay cả ngồi vững cũng không được, cái gì mà đánh trả, việc đó chỉ có anh hùng trong phim điện ảnh mới có cảnh đó xuất hiện.

Cô nghe được tim đập như đánh trống, rất muốn hét lên, nhưng sợ ảnh hưởng đến Diệp Dục Sâm nên cố gắng nhịn xuống.

Trái lại Diệp Dục Sâm tay trái bắn về phía đó một phát, sau đó giẫm mạnh chân ga, điên cuồng tăng tốc chạy.

Tô Vãn vô cùng vất vả vịn ghế ngồi để ổn định thân mình, chợt nghe hắn nói một câu: "Em giúp giữ tay lái một chút, tôi có chút việc phải làm."

"Cái gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!