"Cha…" Vừa bước vào hậu viện tiệm thuốc bắc, lệ trên khóe mắt Hoắc Hương lập tức lại chảy xuống.
"Hài tử ngốc, sao con lại biến thành cái dạng này?" Hoắc đại phu kinh ngạc
nhìn nữ nhi vẻ chật vật, đảo mắt nhìn sang vị công tử cũng một thân chật vật giống như nàng, không khỏi bối rối: "Đã xảy ra chuyện gì?" Ánh mắt
nhìn Tử Thanh chăm chú, cứ như thể là nàng khi dễ Hoắc Hương vậy.
"Hương nhi!" Hoắc phu nhân nghe thấy tiếng nữ nhi khóc liền hoảng hốt chạy vội từ phòng trong ra, đau lòng nhìn nữ nhi, đánh giá từ trên xuống dưới.
"Con…nữ nhi hôm này làm một việc ngu ngốc, may mà gặp được Yến công tử." Hoắc Hương vội vàng giải thích với nhị lão.
"Tại hạ Yến Tử Thanh." Đoan chính thi lễ, Tử Thanh vẫn có chút lo sợ bất an.
Hoắc phu nhân nhìn thoáng qua Tử Thanh một lượt từ trên xuống dưới, bỗng
nhiên khẽ nở nụ cười, sau đó lại biến thành bất đắc dĩ mà thở dài.
"Đa tạ công tử đã cứu tiểu nữ." Hoắc đại phu hoàn lễ, có chút nghẹn ngào,
lo lắng phiền muộn nhìn nữ nhi, trong đáy mắt đều là sầu lo.
"Hoắc bá phụ, Hoắc bá mẫu…" Đột nhiên ý thức được xưng hô như vậy tựa hồ có
chút quái dị, Tử Thanh vội vàng ngừng lại, nói một lần nữa: "Hoắc đại
phu, Hoắc phu nhân, nhị vị có thể an tâm, tin tưởng Hoắc cô nương sẽ
không lại có ý nghĩ khinh thường sinh mạng bản thân nữa."
"Aish…" Thở dài, Hoắc đại phu vẻ mặt đầy bi thương.
"Tốt rồi, tốt rồi, đừng đứng cả ở cửa thế nữa, mau thay y phục ướt sũng ra
đi, cẩn thận kẻo cảm lạnh." Hoắc phu thân cuống quýt tiếp đón Tử Thanh
tiến vào: "Lão gia, ta đi lấy vài kiện y phục đến cho Yến công tử mặc
trước đã, sắc trời cũng tối rồi, cứ ở lại hàn xá nghỉ ngơi một đêm đã
rồi nói sau."
Gật đầu, Hoắc đại phu liếc nhìn Tử Thanh một cái thật sâu: "Yến công tử, thỉnh."
"Đa tạ." Tử Thanh thở phào nhẹ nhõm.
Vào phòng khách, rốt cục thay ra được y quan ướt sũng, mặc vào một bộ y
phục sạch sẽ rồi ngã xuống giường, Tử Thanh liền nhắm mắt lại, hiện lên
trong đầu lại chính là ánh mắt của thanh y nữ tử kia, không nhuốm chút
bụi trần, trong suốt khiến sâu thẳm cõi lòng mình rung động…
Bất tri bất giác, nặng nề chìm vào giấc ngủ.
***
Tia sáng đầu tiên của buổi sớm mai chiếu vào phòng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!