Chương 16: Một lời tạo nên khoảng cách

Bóng đêm thâm trầm, lòng Tử Thanh lại không một khắc nào yên tĩnh được.

"Ngươi muốn trở về không?" Đột nhiên một âm thanh vang lên bên tai.

"Là ngươi!" Tử Thanh cả kinh, lập tức lại dường như nghĩ tới cái gì, vội

đưa tay giữ chặt lão bà mới xuất hiện: "Người không phải phàm nhân,

khẳng định có thể cứu được nàng, phải không?"

"Không phải ngươi đã cứu nàng rồi đó thôi?" Lão bà nhảy lên ngồi trên chiếc

bàn đá trong sân, hai chân đong đưa, không giống một người già cả chút

nào.

"Nhưng hiện tại ta lại cái gì cũng không thể làm…" Tử Thanh ảm đạm, thân mình run nhè nhẹ.

Lão bà nheo mắt nhìn nàng: "Ngươi còn chưa trả lời ta, ngươi có muốn trở về không?"

"Về bằng cách nào?" Tử Thanh sửng sốt.

Lão bà thở dài: "Ngươi há mồm ra, ta cho ngươi thứ này."

"Lão bà bà, giờ ta không có tinh thần nói giỡn, bất cứ cái gì là thứ tốt với ta thì giờ phút này một chút ý nghĩa cũng đều không có." Tử Thanh lo

lắng nhìn bóng người trong phòng: "Làm sao mà ta không muốn về kia chứ,

chỉ là ta muốn biết nàng có bình an không?"

Câu còn chưa nói xong, một viên thuốc thơm ngát đã rơi vào miệng Tử Thanh,

lão bà cười hắc hắc: "Nếu ta thay đổi giới tính của ngươi, vậy cuộc đánh đố của ta sẽ thua, nhưng mà ta lại cũng có thể động chút tay chân. Ăn

viên dược hoàn này, trong vòng mười năm ngươi cũng không cần vì mạch

tượng mà lo lắng, an nhiên phẫn nam trang, chắc chắn không không ai có

thể phát hiện được ngươi."

"Lão bà bà!" Tử Thanh quả thực cười khổ bất đắc dĩ: "Thì ra đến giờ ngươi

vẫn còn nhớ tới ván đánh cuộc của mình? Ở bên trong đang có người bị đe

dọa tới sinh mệnh, ngươi có năng lực giúp đỡ, thế nhưng lại thờ ơ! Chỉ

cần nàng có thể sống lại thì cho dù thân phận nữ nhi của ta bị phát hiện thì cũng có sao đâu?"

"Yến Tử Thanh, đây chính là những điều ngươi nói đấy, ta hỏi ngươi có muốn

trở lại nơi ngươi đã tới từ đó hay không, ngươi lại chọn ở lại, vậy thì

cứ hảo hảo dụng tâm mà tiếp tục bước tiếp với sự lựa chọn của mình đi,

đến lúc đó nói không chừng còn có điều gì kinh hỉ thì sao?"

"Ngươi!"

"Ta phải đi rồi, bằng không lão lừa ngốc kia lại tới nữa, lần sau hữu duyên tái kiến!" Đột nhiên tiến lại gần bên tai Tử Thanh, lão bà có chút khẩn trương nói: "Ngươi nên cẩn thận lão lừa ngốc kia, nói không chừng hắn

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!