Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
Bởi vì trong ánh mắt hắn phảng phất như chứa đựng sự cưng chiều, giống y như kiếp trước, chỉ là lúc đó nàng làm ngơ, chưa từng để ý tới, Kỷ Dao sờ mặt mình, nghiêng đầu nhìn hắn.
Tiểu cô nương xấu hổ rồi, Dương Thiệu cong khóe miệng.
Động tác vừa rồi bị thân hình cao to của hắn che đi, phu thê Tạ Minh Kha lại đang bận ân ái, cho nên không ai phát hiện ra, chỉ nghe thấy muội muội muốn ăn súp gừng, Kỷ Nguyệt ngăn cản nói: "Ăn bánh tiêu là được rồi, cẩn thận ăn nhiều quá tối lại không ngủ được." Trước đây muội muội cũng từng bị như vậy, Kỷ Nguyệt sợ nàng không thoải mái.
Kỷ Dao nghe lời tỷ tỷ, không đi ăn nữa.
Sắc trời ngày càng tối, Kỷ Nguyệt nói: "Dao Dao, tỷ đưa muội về, tránh cho cha nương lo lắng."
"không cần, cũng không xa, muội ngồi kiệu một lát là về đến nơi rồi." Kỷ Dao khoát tay, "tỷ tỷ và tỷ phu trở về nhà thôi, cẩn thận trời lạnh."
Kỷ Nguyệt vẫn còn muốn nói tiếp, Dương Thiệu đã mở lời: "Ta thuận đường, để ta đưa Kỷ cô nương trở về."
Nghe thấy lời này, ánh mắt Kỷ Dao lập tức nhìn mặt Dương Thiệu, thực sự rất hoài nghi có phải hắn có ý đồ gì với nàng hay không, nếu không sao lại kì lạ như vậy, tự nhiên hung dữ với nàng, lại mua hoa đăng bồi thường, còn lau miệng cho nàng, hiện tại muốn đưa nàng về....
Bởi vì Dương Thiệu đã tới nhà mình hai lần, là bạn tốt của Tạ Minh Kha, Kỷ Nguyệt liền nói: "Làm phiền Hầu gia."
Dương Thiệu gật đầu.
Kỷ Nguyệt và Tạ Minh Kha cũng không ngồi xe, hai người tay nắm tay từ từ mà trở về.
Kỷ Dao ngồi trên kiệu, lại nhìn Dương Thiệu một cái.
Từ sau khi hắn chạm vào môi nàng, tiểu cô nương liền cứ trộm đánh giá hắn mãi, Dương Thiệu tự nhiên cũng có chú ý tới điểm này, hắn nghiêng mắt nhìn Kỷ Dao: "Kỷ cô nương có lời muốn nói sao?"
Cho dù nàng nghi hoặc, nhưng không dám hỏi, vạn nhất là sai thì mất mặt biết bao? Kỷ Dao không để ý tới hắn, trốn ở sau mành kiệu.
đi tới trước cửa Kỷ gia, giọng nói nhàn nhạt của tiểu cô nương truyền ra: "Đa tạ Hầu gia đưa tiễn."
Dương Thiệu đáp: "đừng khách sáo."
Kiệu liền được nâng vào trong.
Vừa rồi trên đường trở về, Kỷ Dao vẫn luôn không nói chuyện, có lẽ là cảm thấy ngại ngùng, hắn cảm giác được nàng ở trong kiệu vẫn luôn quan sát hắn, khóe miệng Dương Thiệu nhếch lên, theo tình hình tiếp diễn sớm muộn gì hắn cũng chiếm được trái tim của Kỷ Dao, đợi khi nàng vừa cập kê, liền tới Kỷ gia cầu thân.
hắn quay người rời đi.
Liêu thị thấy nha hoàn xách hai chiếc hoa đăng vô cùng đẹp đẽ, ôi chao một tiếng: "Cái này mua ở đâu vậy, chắc là tốn không ít ngân lượng phải không?" Tiểu quỷ tinh nghịch này, lại phá sản rồi.
Mộc Hương nói: "Là Hầu gia tặng cho cô nương ạ."
"Hoài Viễn Hầu sao?" Liêu thị kinh ngạc, "sao ngài phải tặng hoa đăng?"
Mộc Hương ngơ ngác, nghĩ tới bộ dáng cô nương bị Dương Thiệu áp lên trên tường, nhất thời không biết trả lời như thế nào, ấp a ấp úng, bởi vì Nhị cô nương tùy hứng nên nàng ta không dám đắc tội.
Kỷ Dao thấy thế vội vàng bước từ trên kiệu xuống: "trên đường gặp được Hầu gia, ngài nói tặng cho con chơi." không thể để mẫu thân biết chuyện đó được.
không có lí do gì mà tặng hoa đăng đắt như vậy, Liêu thị nhịn không được có chút suy nghĩ lệch lạc, nhìn nữ nhi một cái.
So với năm ngoái, dáng người của nữ nhi hình như uyển chuyển cao hơn một chút, khuôn mặt cũng càng ngày càng xinh đẹp, trừ phi Dương Thiệu có ý với nó? Con người đều tham lam, có một con rể tốt, liền muốn có người thứ hai, bà cười híp mắt nói: "Hầu gia và con thực sự có duyên, hôm nay có bao nhiêu người trên đường, đều có thể gặp được nhau."
Nghe liền biết bà đang nghĩ tới cái gì.
Kiếp trước khi Dương Thiệu tới cầu hôn, không biết mẫu thân vui mừng đến nhường nào, bà rất vừa lòng đối với Dương Thiệu, đương nhiên, đến nay người không vừa lòng với Dương Thiệu đã ít lại càng ít.
Chỉ là, có phải mẫu thân nghĩ hơi xa rồi hay không, chỉ là hai chiếc hoa đăng mà thôi, đối với Dương Thiệu cũng chẳng là gì, có thể hắn xem nàng như tiểu hài tử, hoặc là tiểu muội muội... Kỷ Dao cắn cắn môi, nàng thực sự không muốn tự mình đa tình, dù sao Dương Thiệu cũng rất khác so với kiếp trước, nàng đã không còn hiểu rõ con người ấy nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!