Chương 3: (Vô Đề)

Editor: Lan Duy

Thẩm Nghiên không nghĩ tới Kỷ Dao lại có thể cự tuyệt!

Nàng có chút hoảng.

Năm trước, nàng mười bốn tuổi, vừa thấy Kỷ Đình Nguyên liền thích. Người thiếu niên cao ráo, ánh mắt sáng ngời, cười rộ lên tựa mặt trời rực rỡ, nàng chỉ cảm thấy tim mình đập thình thịch, thật giống như muốn bay ra ngoài.

Lần đầu tiên nàng có loại cảm giác này.

hiện tại nàng mười lăm, muốn gả cho Kỷ Đình Nguyên, nhưng tính tình Kỷ Đình Nguyên không tốt, mặc kệ nàng gợi chuyện như thế nào thì hắn vẫn luôn không kiên nhẫn. Nàng chỉ có thể tìm biện pháp khác, tỷ như bắt đầu từ Kỷ Dao.

"Dao Dao, ngươi nói lời khách khí với ta làm gì? Giữa chúng ta còn cần phân rõ của ngươi, của ta sao?" Nàng đem cây quạt cố dúi vào tay Kỷ Dao.

"Ta nói không cần", Kỷ Dao nhíu lông mày, "Thứ này quá quý trọng."

Tay Thẩm Nghiên cứng đờ.

Liêu thị có chút kỳ quái. Bà cũng rất thích Thẩm Nghiên, sợ nàng xấu hổ nên hoà giải: "Thẩm cô nương, Dao Dao luôn nhận đồ của ngươi, nàng ngượng ngùng. Hơn nữa cây quạt này đúng là vật hiếm, vậy chắc tốn không ít bạc, Dao Dao băn khoăn nàng không thể lấy ra vật tốt như vậy đến đáp lễ."

Chẳng lẽ là vì nguyên nhân này? Thẩm Nghiên suy nghĩ một chút: "Vậy thì thôi đi, lần sau ta đưa cái khác cho ngươi. Dao Dao, chúng ta đi ngắm hoa nhé?"

Kỷ Dao cũng không muốn lui tới nhiều cùng nàng, nhưng lãnh đạm như vậy sẽ làm cho người khác hoài nghi, nàng cười cười: " Được."

Liêu thị lại mang theo Kỷ Nguyệt cùng các phu nhân khác nói chuyện.

Kỷ Nguyệt nhớ rõ mẹ nhắc nhở, lần này đã chủ động hơn chút.

Liêu thị thật cao hứng.

Chờ Kỷ Chương trở về, nàng nói: "Có hai vị phu nhân rất thích Nguyệt nhi là Tương phu nhân và Chung phu nhân, muốn kết thông gia (1), nhưng thiếp không hiểu rõ lắm về công tử nhà bọn họ, lão gia thấy thế nào?"

Kỷ Chương bận rộn một ngày, thầm nghĩ muốn nhắm mắt nghỉ ngơi, hàm hồ nói: "Ta cũng không rõlắm, chờ ngày mai..." Lời còn chưa dứt, trên đùi đã bị nhéo một cái.

Đau đến tan lòng nát dạ!

"Ôi!" Kỷ chương ôm chân từ trên giường bật dậy, lập tức thanh tỉnh, nhìn đôi mày liễu đã thật thẳng của thê tử, nghi ngờ hỏi: "Tú nhi, nàng làm cái gì vậy?"

"Làm gì?" Liêu thị liền nói rõ cho hắn biết, "Chuyện của Nguyệt nhi nếu không thể bỏ qua thì chàng luôn miễn cưỡng có lệ, vậy phải tới khi nào mới có thể chính đáng hợp tình chọn chồng cho Nguyệt nhi? Thiếp sợ chờ đến khi chàng thật sự rảnh rỗi, Nguyệt nhi cũng già rồi!"

"Nàng gấp cái gì cơ chứ?" Kỷ Chương trấn an nàng, "Thời gian này ta có chút bận rộn. Đại Yến hai năm liên tục gặp nạn lụt, bạc tại Hộ bộ cũng rỗng, chờ chuyện này qua đi là tốt rồi."

"Thiếp không biết, chuyện của nữ nhi chàng phải phụ trách." Liêu thị cảm thấy Kỷ Chương là người vô cùng ngốc nghếch lại cố chấp, không đẩy hắn một cái hắn cũng không biết tự đi tiếp về phía trước. Nàng không thể tiếp tục đợi nữa.

"Được được được." Kỷ Chương hiểu thê tử gả cho hắn là ủy khuất. hắn không thể cho nàng quyền thế, cũng không thể cho nàng phú quý, chỉ có thể tận tâm săn sóc. "Ta cam đoan, trong vòng hơn nửa năm nhất định sẽ đem chuyện của Nguyệt nhi định xuống."

Liêu thị lúc này mới vừa lòng.

Kỷ Chương bị nàng nháo một hồi, cũng không buồn ngủ nữa, ôm thê tử thân mật.

Trượng phu nguyện ý xuất lực, thái độ Liêu thị cũng càng tích cực hơn, sang ngày thứ hai liền mang Kỷ Nguyệt đến miếu xin quẻ, xem xem nhân duyên của nàng như thế nào.

Kỷ Dao đương nhiên cũng cùng theo đi.

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Chùa Bạch Mã ở ngoài thành. Liêu thị mướn một chiếc xe ngựa chỉ ngồi được dưới bốn người, cho nên nô tỳ bên người chỉ dẫn theo Chu ma ma. Bởi vì nàng không thể bỏ ra một khoản nữa để mướn mộtchiếc chuyên chở nô tỳ được.

Ngồi trên xe, Liêu thị nhìn Kỷ Dao ăn bánh quýt, hỏi: "Dao Dao, con trước kia cùng Thẩm cô nương không phải là rất tốt sao? Làm sao lần trước lại không để ý nàng?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!