Chương 25: (Vô Đề)

Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió

Lại nói Kỷ Dao vừa xuống xe ngựa, liền chạy thẳng vào trong nhà.

Liêu thị đang ở chỗ Kỷ Nguyệt, nhìn thấy nhị nữ nhi, nhịn không được quở trách: "Dao Dao, rốt cuộc là con đi đâu? Nguyệt Nhi bị thương, con thì không thấy bóng dáng đâu, làm ta sợ chết khiếp, suýt chút nữa thì cho người ra ngoài đi tìm con."

Kỷ Dao thành thật nói: "Con sợ xảy ra chuyện, đi tìm Hầu gia giúp đỡ."

"Hả?" Liêu thị cảm thấy nữ nhi rất kỳ lạ, "có thể có chuyện gì xảy ra, còn đi tìm Hầu gia. Con sao có thể đi làm phiền người ta như vậy? Vậy có tìm được không?"

"Tìm được rồi, Hầu gia nói tỷ tỷ không tiến cung, con liền trở về."

Liêu thì lắc lắc đầu: "Cũng may mà Hầu gia độ lượng, không có so đo, còn nghe ngóng giúp con, con phải cảm ơn người ta cho tốt."

"Nữ nhi biết rồi ạ."

Liêu thị nói: "Con ở cùng với Nguyệt Nhi, nương còn có chút chuyện."

"Vâng."

Đợi mẫu thân rời khỏi, Kỷ Dao liền hỏi tỷ tỷ.

Kỷ Nguyệt cũng không che dấu: "Là kế sách của Tạ đại nhân, sau đó Hoàng Thái hậu biết tỷ bị thương, miễn cho tỷ không phải tiến cung nữa, nếu không sợ rằng đến bây giờ còn chưa trở về..."

không hổ là Thủ phụ đại nhân tương lai, nghĩ ra kế này.

Tỷ tỷ vừa không phải tiến cung ngay, cũng có thể kéo dài một thời gian, đúng là nhất cử lưỡng tiện. Xem ra y đúng là rất thích tỷ tỷ, mới có thể hao tâm tổn sức như vậy, nếu không sao phải mạo hiểm đối đầu với Hoàng Thái hậu, xen vào việc này?

Nhưng mà, tỷ tỷ có thích Tạ Minh Kha không?

Nếu như lưỡng tình tương duyệt còn tốt, mặc dù Tạ gia có Nhị phòng đáng lo ngại, tương lai nhất định là ngươi sống ta chết, nhưng cuối cùng vẫn là Tạ Minh Kha đại thắng, phất lên như diều gặp gió, nếu như tỷ tỷ gả cho y, so với tiến cung thì tốt hơn nhiều.

Kỷ Dao thăm dò: "Tạ đại nhân ba lần bốn lượt trợ giúp, có phải là bởi vì thích tỷ tỷ hay không ."

"Cái gì..." Kỷ Nguyệt không ngờ nàng đột nhiên nói như vậy, vội đáp, "Y vì chuyện ở chùa Bạch Mã mới tương trợ, muội nghĩ đi đâu vậy?"

Nàng mới không nghĩ linh tinh đâu, Kỷ Dao cười híp mắt: "Tỷ tỷ, tỷ cảm thấy Tạ đại nhân là người thế nào?"

Lúc đầu nàng ấy có chút oán giận Tạ Minh Kha, nhưng y cứu nàng ấy hết lần này tới lần khác, đã sớm hòa nhau rồi, nghĩ tới ánh mắt ôn hòa của nam nhân ngày hôm nay, Kỷ Nguyệt đỏ mặt, trách mắng: " cô nương gia sao có thể hồ ngôn loạn ngữ, còn nói linh tinh nữa, tỷ không tha cho muội."

Tỷ tỷ tức giận rồi.

Tỷ tỷ là một người tính tình nội liễm, sợ rằng không muốn nói ra suy nghĩ trong lòng, Kỷ Dao kéo tay áo nàng ấy lắc lắc: "Được rồi, tỷ tỷ, muội không nói nữa, tỷ nghỉ ngơi đi." Buông màn giúp Kỷ Nguyệt, lại nhìn một lượt xung quanh xem có muỗi không, "một con cũng không có, tỷ tỷ sẽ không bị muỗi đốt."

Lời nói khéo léo, làm Kỷ Nguyệt vui vẻ nhếch khóe miệng.

Muội muội này ấy à, đúng là hết cách với nàng!

Kỷ Dao dỗ tỷ tỷ xong, liền lui ra ngoài.

Gặp Kỷ Nguyên Đình ở cửa.

"Đại muội muội sao rồi?"

"Ngủ rồi," Kỷ Dao nói, "không bị thương, là giả vờ đó, vì sợ vẫn còn phải tiến cung."

Biện pháp của Tạ Minh Kha đúng là hữu dụng, nhưng vết thương này cũng không thể cứ giả vờ mãi được, cũng phải có lúc khỏi hẳn chứ, đến lúc đó Hoàng Thái hậu triệu kiến, phải làm sao? Kỷ Nguyên Đình cau mày: "thật không biết Hoàng Thái hậu nghĩ như thế nào, đang yên lành, sao phải làm khó Nguyệt Nhi?"

Phải nhắc nhở ca ca một chút, Kỷ Dao đảo mắt:"Thái hậu có lẽ là nhìn trúng tỷ tỷ, muốn tỷ ấy ở mãi trong cung."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!