Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
Loại cảm giác này từ trước tới nay chưa từng có, giống như pháo hoa nở ra rồi vụt tắt, trong lòng cảm thấy có chút nóng nực.
Nhìn cô nương gần ngay trước mắt, y không buông tay ra, mặc dù mặt của y có chút nóng.
"Liền đỡ đến chỗ đại phu đi, tránh cho bị nhìn ra sơ hở." Ngữ khí của Tạ Minh Kha rất thản nhiên.
Thực ra nàng ấy cảm thấy nam nữ thụ thụ bất thân, đỡ như vậy có chút không thỏa đáng, nhưng ý của Tạ Minh Kha, hình như là cảm thấy nàng ấy giả bộ không giống, sợ bị lộ tẩy. Kỷ Nguyệt liền không cự tuyệt nữa, dù sao thì hôm nay cũng là y cứu nàng ấy.
Y đến kịp thời như vậy, chỉ cần muộn một chút thôi, nàng ấy liền phải vào cung rồi.
Kỷ Nguyệt nói: "Vậy thì đa tạ."
Tạ Minh Kha đỡ nàng ấy tiến vào trong.
Y quán này nhìn rất vắng vẻ, trong y quán chỉ có ba bệnh nhân, Kỷ Nguyệt đợi ở chỗ xa một chút, thấp giọng nói: "Ta nhân cơ hội này bị thương, liệu có ảnh hưởng gì tới ngài?"
Nàng ấy không muốn liên lụy tới y.
Tạ Minh Kha nghe ra sự quan tâm trong lời nói của nàng ấy, khóe miệng giương lên: "không sao, cho dù có tra ra, cũng không thể tra đến ta được, hơn nữa, bên đó sẽ không nghĩ tới có người cố ý phá hoại."
Chuyện của Kỷ Nguyệt chỉ có Hoàng Thái hậu mới biết rõ là chuyện gì, bọn họ cũng chỉ suy đoán, chứ hoàn toàn không biết dự định của Thái hậu, vậy thì Thái hậu đương nhiên sẽ không hoài nghi người khác. Dù sao Kỷ Nguyệt chỉ là một cô nương gia, sao có thể to gan như vậy được, cũng sẽ không vô duyên vô cớ cự tuyệt lời mời của Thái hậu, đó là điều các quý nữ mong còn không được cơ mà.
Mặc dù như vậy, cũng là vô cùng nguy hiểm, Kỷ Nguyệt cảm thấy nàng ấy thực sự nợ ân tình của Tạ Minh Kha.
"Tạ đại nhân, đa tạ ngài." Nàng ấy ngẩng đầu, nghiêm túc nói, "Ân tình này, ta nhất đinh ghi nhớ."
"Ta đã hứa với ngươi, nhất định sẽ làm được, hơn nữa, nếu như không có ngươi, ta còn có thể đứng ở đây hay sao, việc này cũng khó nói lắm." Lần đó may mà có Kỷ Nguyệt băng bó giúp, mới có thể làm cho máu ngừng chảy.
Khuôn mặt nam nhân rõ nét, tuấn tú vô song, lần đầu gặp mặt thấy vô cùng đáng sợ, nhưng hôm nay, ánh mắt y nhìn vào nàng ấy, giống như ánh trăng dịu dàng, nhẹ nhàng hạ xuống.
cô nương gia vốn đã mẫn cảm, trong lòng Kỷ Nguyệt vừa động, liền cúi đầu xuống.
Đại phu khám cho hai bệnh nhân xong, Tạ Minh Kha liền đỡ Kỷ Nguyệt đi tới ngồi xuống trước mặt đại phu.
Kỷ Nguyệt nói rằng mình bị thương ở cẳng chân, đại phu bảo nàng kéo y phục lên để kiểm tra xem.
Nàng ấy cúi người, kéo lộ ra một chút, có lẽ là chưa từng lộ ra dưới ánh mặt trời, trắng như tuyết, Tạ Minh Kha nhìn thấy, vội quay người lại, trên khuôn mặt tuấn tú không thể che dấu nổi có chút đỏ lên. Nghĩ tới chuyện ở chùa Bạch Mã, y từng bắt Kỷ Nguyệt động vào vết thương của y, hôm nay chỉ cảm thấy việc đó vô cùng quá đáng. Y chỉ nhìn thấy có một chút, liền cảm thấy mất tự nhiên, huống chi là cô nương gia như nàng ấy phải đối mặt với một nam tử xa lạ.
Nếu như có thể trở về ngày đó, y nhất định sẽ không đối xử với nàng ấy như vậy.
trên chân của Kỷ Nguyệt cũng không có vết thương, nhưng động vào chút, liền cảm thấy vô cùng đau đớn, đại phu cảm thấy là bị trật khớp, kê đơn thuốc dặn dò: "Nhất định phải nghỉ ngơi nhiều, mỗi ngày đổi thuốc, một đến hai tháng sẽ khỏi hoàn toàn."
Kỷ Nguyệt cảm tạ, lấy tiền từ trong hà bao ra trả.
Lúc này Tạ Minh Kha vẫn chưa quay người lại, y nhìn đường phố bên ngoài, phát hiện hai thái giám kia đã đứng dậy được, đang đi tới bên này, liền nói với Kỷ Nguyệt: "Ta phải đi trước rồi, chuyện này có lẽ sẽ dừng lại ở đây."
Kỷ Nguyệt hiểu rằng y không nên đụng mặt hai thái giám kia, liền gật gật đầu: "Đa tạ."
Tạ Minh Kha nhìn khuôn mặt nàng ấy một lát, liền quay người rời đi.
Lúc thái giám tới, y đã rời đi rồi.
"Kỷ cô nương sao rồi?" Thái giám vừa cất tiếng hỏi, vừa nhìn đại phu, "Ngươi chữa trị cho nàng ấy, ngươi nói."
"Thương gân động cốt, sợ rằng phải nghỉ ngơi một thời gian mới khỏi."
Thế này làm sao có thể tiến cung? Thái giám vội sai kiệu phu đi bẩm báo chuyện này, quả nhiên Thái hậu nương nương truyền lời, nói Kỷ Nguyệt không cần tiến cung nữa, trở về nhà dưỡng thương cho tốt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!