Edit: Songanh
Bị Kỷ Nguyệt nhìn đến, Kỷ Đình Nguyên càng không được tự nhiên, đem cánh tay rút ra một chút.
"Muội bệnh đến choáng váng rồi à, sao cứ quấn lấy ta, còn tưởng mình mới ba tuổi sao"
Khi còn nhỏ, Kỷ Dao chính là như vậy, thích quấn lấy hắn. hắn đi đến nơi nào, Kỷ Dao liền theo tới nơi đó. Khi đó bị cục thịt nho nhỏ, béo tròn này kêu réo tối ngày, nhưng Kỷ Đình Nguyên đã sớm trưởng thành, cả ngày cùng bằng hữu lui tới, làm sao còn có thể cùng chơi đùa với muội muội, để cho bạn bè chê cười sao?
Kỷ Dao bĩu môi: "Ca ca đáng ghét nhất."
Kỷ Đình Nguyên nhướng mày: "Muội biết thì tốt, không có việc gì đừng tới tìm ta." rồi phất tay áo bỏ đivừa nói " Chờ ta mang đại phu đến xem bệnh cho muội!" nói xong rời đi sương phòng.
Kỷ Nguyệt ngồi ở đầu giường, quan tâm hỏi: "Như thế nào, còn khó chịu sao?"
"không có, chỉ là gặp ác mộng thôi." Kỷ Dao nhào vào trong lòng ngực tỷ tỷ.
Kiếp trước, khi Kỷ Nguyệt còn con gái, nguyên là có thể tuyển một người chồng tốt bên ngoài, ai ngờ lại được tuyển vào trong cung làm phi. Sau đó, bởi vì nàng, Kỷ gia cùng Tống Vân, chu lương âm kết thù. Dù muốn dù không, tỷ tỷ cũng không thể may mắn thoát khỏi, bị cuốn vào hoàng quyền chi tranh, cuối cùng khi Tống Vân đăng cơ liền bị ban cho ba thước lụa trắng.
Chỉ vì nàng không phải chu lương âm, nhất định phải trở thành người thua trận, nàng bại cũng khôngsao, do mệnh không bằng người, chỉ thương tiếc cho tỷ tỷ.
Kỷ Dao nghĩ càng đau lòng, càng gắt gao ôm lấy tỷ tỷ.
"Ai nha, rốt cuộc làm sao vậy?" Kỷ Nguyệt sốt ruột, nhẹ nhàng vỗ phía sau lưng nàng trấn an, "Dao Dao, đừng sợ, mộng đều là giả. Tỷ tỷ đợi chút cùng muội ngủ, được không?"
"Được", Kỷ Dao gật đầu.
Kỷ Nguyệt xoa xoa đầu nàng như dỗ dành một đứa bé.
Mộc Hương mời đại phu đến, đã làm kinh động tới Kỷ phu nhân Liêu thị, bà bước nhanh cùng đại phu cùng vào nhà.
"không phải chỉ bị cảm lạnh sao? Như thế nào còn nghiêm trọng vậy?" Liêu thị từ trước đến nay đau lòng này con gái nhỏ này nhất, thúc giục nói, "Trương đại phu, phiền ngươi mau chút xem cho nàng."
"Đâu có nghiêm trọng, là Mộc Hương quá lo thôi, ca ca lại tin là thật, thế nào cũng phải muốn thỉnh đại phu." Kỷ Dao rúc vào trong lòng ngực tỷ tỷ, càng ngày càng an tâm, hiện tại hết thảy đều còn kịp.
"không nghiêm trọng sao mặt đỏ hồng như thế?" Liêu thị la lên, "Ngoan, cho đại phu xem một chút."
Kỷ Dao vươn tay cổ tay.
Trương đại phu cẩn thận bắt mạch sau, vân vê chòm râu nói: "Nhị cô nương không có việc gì, theo lão phu xem, hẳn là lo lắng quá nên gặp ác mộng, bị bóng đè, nghỉ ngơi nhiều mấy ngày là được."
Liêu thị yên tâm, ra lệnh cho mộc hương tiễn đại phu ra ngoài lĩnh bạc, ngay sau đó liền hỏi Kỷ Dao: "Con từ trước đến nay, hễ dính vào gối đầu liền ngủ, như thế nào còn sẽ……Đứa nhỏ này, có tâm sự gì phải không?"
"Con nào có tâm sự gì, có lẽ là vừa rồi ăn nhiều nên không tiêu."
Lời này chọc Kỷ Nguyệt cười rộ lên, trấn an mẫu thân: "Nương, ngài đừng lo lắng, đêm nay để con ngủ cùng muội muội"
Con gái lớn tinh tế săn sóc, Liêu thị cũng tín nhiệm nàng: "Được, vậy con cùng Dao Dao ngủ đi," rồi phân phó mộc hương, bạch quả, "Hai người các ngươi đi chuẩn bị đệm chăn cho tốt, đừng làm cho Nguyệt Nhi cũng bị cảm lạnh đó."
"Dạ." Hai cái nha hoàn lĩnh mệnh.
Buổi tối, Kỷ Nguyệt tắm rửa sạch liền ngủ ở bên cạnh Kỷ Dao. Vốn là mỗi người một cái chăn, nhưng không nói lời nào, Kỷ Dao liền chui tọt vào trong chăn của tỷ tỷ.
Chờ đến lúc Kỷ Nguyệt ngủ rồi, dưới ánh trăng, Kỷ Dao lặng ngắm tỷ tỷ mình: một gương mặt trái xoan thanh tú, chân mày lá liễu, sóng mũi thẳng, đôi cánh môi hồng hồng. Nàng đang nhắm mắt tĩnh lặng, ôn nhu, trông giống như đóa hoa sen trong nước, trắng tinh không tì vết.
Tỷ tỷ như vậy, vào cung làm phi tần thật là đáng tiếc. Đương kim hoàng đế đã bốn mươi tuổi, cho dù bảo dưỡng thích đáng, phong độ nhẹ nhàng, thân thể kia so ra cũng kém người trẻ tuổi. Nghĩ đến tỷ tỷ về sau còn phải hầu hạ hắn, phải sinh con cho hắn, Kỷ Nguyệt đã cảm thấy cả người khó chịu, nghĩ thầm, kiếp trước nàng ngăn cản không được, lúc này nhất định không thể để việc này phát sinh.
Mang theo quyết tâm như vậy, Kỷ Dao đi vào giấc ngủ.
Buổi sáng thức dây, tinh thần sảng khoái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!