Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
Bất tri bất giác đã tới tháng mười.
Mở cửa ra, gió lạnh ùa vào, sợ con dâu bị lạnh, Thái phu nhân đã sớm ra lệnh cho hạ nhân dùng than sưởi ấm.
Bản thân bà cũng thường xuyên tới thăm Kỷ Dao.
Dường như cảm thấy không an tâm về nàng, Kỷ Dao cười nói: "Mẫu thân, con không có chuyện gì, bà đỡ nhũ mẫu đều ở đây, người không cần chạy tới chạy lui." Thời tiết cũng không tốt, hôm qua trời mưa, trên đường ướt trơn trượt.
"Dù sao đi nhiều một chút không có gì xấu." Thái phu nhân rất thích nàng, "kể từ khi Thiệu nhi cưới con về mỗi ngày ta đều rất cao hứng, cảm thấy bản thân mình trẻ ra, tay chân càng ngày càng nhanh nhẹn."
Kỷ Dao mím môi cười: "Nếu như nhìn thấy Duệ nhi, vậy mẫu thân không phải lại trẻ ra thêm mười tuổi hay sao?"
Thái phu nhân ha ha cười lớn: "Đúng vậy, đúng vậy!"
Hai người đang nói chuyện, Kỷ Dao đột nhiên cảm thấy bụng mình có chút kỳ quái, nàng ngừng nói chuyện.
"Sao vậy?" Thái phu nhân nhìn nàng.
"không sao." Nàng thở ra một hơi, "hình như không giống như trước đây, có lẽ Duệ nhi ở bên trong náo động."
Ngược lại Thái phu nhân nghe thấy vậy thì thần sắc ngưng trọng: "Tính tính thời gian cũng sắp tới rồi, đợi một lát xem sao. Dao Dao, nếu như cảm thấy đau dù chỉ một chút, con đều phải nói với ta. Bình thường sẽ không đau, nếu như đau, vậy khẳng định là muốn sinh rồi, không được sơ ý."
Kỷ Dao gật gật đầu.
Thái phu nhân nói chuyện với nàng một lát, liền cáo từ.
Ai ngờ vừa đi tới cửa, Kỷ Dao lớn tiếng hô: "Đau rồi, mẫu thân, có chút đau."
"Vậy sao?" Thái phu nhân vội quay lại, "Con đợi một lát, xem còn đau nữa không."
một lát sau.
"Lại đau nữa." Kỷ Dao cau mày, vuốt ve bụng, "mẫu thân, có phải con sắp sinh rồi không?"
"Mau gọi bà đỡ tới." Thái phu nhân có kinh nghiệm, cảm thấy chắc là sắp sinh rồi, phân phó hạ nhân đi bẩm báo Dương Thiệu, bảo hắn lập tức trở về.
Gã sai vặt nghe phân phó, nhanh chóng chạy tới phủ Đô đốc.
Kết quả Dương Thiệu không có ở đó, vừa hỏi mới biết hắn tiến cung rồi.
Gã sai vặt gấp tới mức đầu đầy mồ hôi, vội vàng chạy tới cửa cấm cung.
"Có chuyện?" Thủ vệ hỏi.
"Phu nhân nhà chúng ta sắp sinh rồi, làm phiền ngươi tiến vào bẩm báo Hoàng thượng một tiếng, để Hầu gia nhà ta biết được."
"Hầu gia? Hầu gia nào?"
"Hoài Viễn Hầu, Dương Đô đốc!" Gã sai vặt nhịn không được lớn giọng một chút, lau lau mồ hôi, "làm phiền ngươi mau chóng đi bẩm báo, Thái phu nhân nhà chúng ta cũng rất lo lắng."
Nghe thấy là Dược Thiệu, thủ vệ kia nào dám chậm trễ, nhanh chóng đi tới Minh Đức Điện.
Khương Xuân ở bên ngoài nghe thấy lời bẩm báo, có chút khó xử, bên trong đang nói chuyện chính sự, man di Liễu Châu phát sinh phản loạn, Hoàng thượng triệu Dương Đô đốc tới thương nghị đối sách, đây là chuyện quốc gia đại sự, hắn không dám quấy rầy.
Nhưng nếu không đi vào, lại sợ đắc tội Dương Thiệu.
Đó là đại hồng nhân trước mặt Hoàng thượng đó, một đường phò trợ Hoàng thượng từ khi còn là Thái tử cho tới ngày nay, hắn nghĩ tới nghĩ lui, cố lấy dũng khí thò cái đầu vào thăm dò, nghe thấy Tống Diệm nói: "Theo lí mà nói thì man di đó không chịu nổi một kích."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!