Chương 9: (Vô Đề)

Hắn nói Bạch Linh, xuất thân của nàng còn không trong sạch bằng nàng ấy, ta dựa vào cái gì mà yêu nàng?

"Ta có thể cho hắn cái gì chứ, ta chỉ có cái thân thể này, đủ để hắn dẫm đạp để trèo cao mà thôi."

Nước mưa như trút xuống, dội lạnh trái tim nàng ta.

Khóc mệt rồi, nàng ta ném con d.a. o trong tay xuống đất, vang lên tiếng leng keng.

Bạch Linh bỗng nhiên cười lạnh:

"Ta thật ngốc, tại sao ta phải tìm đến cái chết?"

"Đều là bán, ta bán cho hắn chi bằng bán cho người khác, khiến hắn hối hận cả đời."

Nàng ta mặc áo trắng, chân trần, bước vào màn mưa.

Con hẻm nhỏ hun hút, giống như một vực sâu không đáy, không thấy ánh sáng.

Không phải như vậy, không nên như vậy.

Bước sai một bước, không thể bước sai cả đời.

Ta luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhưng lại không thể nói rõ ràng.

Nhi tử Thượng thư, kỹ nữ thanh lâu, rơi xuống vực sâu, thăng quan tiến chức.

Một suy nghĩ đáng sợ hiện lên trong đầu ta, ta cảm thấy lạnh sống lưng.

Nếu đây không phải là chuyện anh hùng cứu mỹ nhân, nếu như ngay từ đầu, Bạch Linh đã là viên gạch lát đường cho Lục lang.

Hai người gặp nhau ở thanh lâu, Bạch Linh cho rằng mình đã gặp được lương nhân, nhưng thực chất đã rơi vào cái bẫy của Lục lang.

Ngày hôm đó trước mặt Trạng nguyên lang, Bạch Linh ngượng ngùng lại dũng cảm dâng lên khế ước bán thân.

Lục lang ngồi trên lưng ngựa, nhìn xuống tấm khế ước kia.

Thứ hắn nhìn thấy không phải là tình yêu của một cô nương chỉ dám đánh cược một lần trong đời, mà là tấm vé thông hành trên con đường danh lợi.

Nàng ta cho rằng hạ thấp bản thân chính là hạ thấp Lục lang.

Nào biết đây cũng là quân cờ cuối cùng của Lục lang.

Nhìn thấy bộ mặt xấu xa ẩn giấu sâu nhất của người từng chung chăn gối, ta không khỏi run rẩy.

Tạ Vô Tướng ôm lấy ta, lần đầu tiên thở dài:

"Đó là kẻ tiểu nhân, A Trúc đừng nghĩ đến hắn nữa."

8

Chớp mắt gió bấc đã về.

Lục lang trở về từ phía nam, biết chuyện Bạch Linh quay lại Xuân Phong lâu hành nghề, cũng không có chút gợn sóng nào.

Gần đây bên ngoài không được yên ổn, triều đình ngầm gió nổi sóng dậy, không ít quan lại dâng sớ tố cáo Trương Thượng thư, ngụ ý chuyện đi cứu trợ lũ lụt lần trước có vấn đề.

Nghe nói nhà họ Lục cũng thường xuyên có quan phủ đến đến đi đi.

Nhưng đối với ta và Tạ Vô Tướng, chuyện quan trọng nhất lúc này chính là kết thúc có hậu cho vở kịch《Đăng Nương truyện》.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!