Chương 3: (Vô Đề)

Miệng nó cứ như chai bật nắp, nói không ngừng, ta thật hối hận vì không chặn miệng nó lại.

"Ha ha, c.h.ế. t thế nào à? Đương nhiên là kiểu chết… trên giường ấy, á, đừng kéo ta!"

Ta nắm lấy cổ áo của nó.

"Ngươi im miệng cho ta, ngươi biết gì mà nói bậy."

Ta ngẩng đầu liếc nhìn Phủ Quân, mặt đỏ bừng, chỉ muốn tìm cái lỗ nào để chui xuống.

Trên cao, Phủ Quân của phủ Hoàng Tuyền hờ hững lật quyển sổ sinh tử trong tay, giọng điệu vẫn vô cùng thản nhiên.

"Thú vị đấy. Ngươi tên gì?"

Giọng nói của ngài ấy như gãi nhẹ vào lòng ta, khuấy động từng cơn sóng nhỏ.

Ta lí nhí đáp: "Chu Yên."

"Ừm." Ngài ấy gật đầu.

"Chu Yên, ngươi còn điều gì muốn nói không?"

Ta há miệng, vốn định nói không có gì nữa.

Nhưng trên cao, đôi mắt đen nhánh như mực của ngài ấy nhìn ta chăm chú.

Trái tim vốn không còn của ta bỗng chốc đập lệch mất một nhịp.

"À, có một điều, nói ra thì thật trùng hợp, tướng công ma của ta, chàng ấy…"

Suýt nữa thì buộc miệng nói ra:

"Rất giống ngài, Phủ Quân, như hai giọt nước."

5.

Trong đại điện là bầu không khí c.h.ế. t lặng, sự im lặng này kéo dài thật lâu.

Rồi một tiếng cười khẽ vang lên.

"Há há há há!" Tiểu quỷ bên cạnh nắm lấy tay áo ta, nó ra sức đẩy, nước mắt cũng tuôn ra.

"Ngươi ăn nói hàm hồ gì thế hả, sao dám bôi nhọ Phủ Quân! Phủ Quân, ta không quen biết nữ nhân điên này, ta chỉ tình cờ nhặt được nàng ta ở bên bờ Hoàng Tuyền thôi, chuyện này không liên quan đến ta đâu, ta đi đây, ta đi đây!"

…Vừa rồi là ai nói ta cùng tướng công ma của mình mây mưa vần vũ cả đêm nhỉ?

Tiểu quỷ sợ đến mức run cầm cập, tiếng la hét vang trời.

Ta bị nó xô đẩy đến mức đầu óc quay cuồng, nhưng ta đâu có nói sai.

Phủ Quân kia quả thật trông giống hệt Lục Nghiên Chi.

Ta liếc mắt nhìn thật kỹ.

🌟Truyện do nhà "Như Ý Nguyện" edit🌟

Ngay cả nốt ruồi trên tay cũng y chang.

Ta há miệng định nói, rồi vẫn ngậm lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!