Chương 45: Truy Tìm Vương Phi Rất Khó Khăn

RẤT KHÓ KHĂN

Tác giả: Luna Huang

Vân Du đi theo sự chỉ dẫn tận tình của Hà Thủy Liên. Không ngờ nàng lại lạc đến hậu cung luôn rồi. Cách xa đại môn như vậy mệt mỏi là phải rồi.

Đi được một lúc lâu nàng mệt mỏi, cổ họng khô rát liền ngồi bệt xuống đất duỗi thẳng hai chân ra dùng tay đấm đấm hai đùi nhỏ. Đôi môi nhỏ của nàng còn lẩm nhẩm lại những gì Hà Thủy Liên nói tránh cho bản thân quên mất.

Ngô Trọng Kỳ từ xa thấy bóng dáng của tiểu Vương phi liền vội vã bước đến: "Vương phi, sao người lại ngồi đây? Lão Tiêu bảo người đợi ở đại môn cơ mà." Lúc này tâm hắn cực kỳ cao hứng, tìm gần cả buổi trời mới gặp được a, đúng là phải tạ ơn trời phật rồi.

"Bổn phi thấy đôi bướm đẹp chạy theo thế là lạc mất." Vân Du mở to mắt ra nói dối, nếu nói thật khác nào mất mặt đâu.

"Vương gia tìm người từ nãy đến giờ." Ngô Trọng Kỳ hơi khom người lại nói tiếp.

Nghe được hai chữ "Vương gia" sắc mặt của Vân Du liền không tốt. Trong đầu nàng lại xuất hiện hình ảnh kia, tim lại bắt đầu đau, nhịp thở cũng trở nên khó khăn.

Thấy tiểu Vương phi không nói gì Ngô Trọng Kỳ lại tiếp tục nói: "Người mau theo ta đi gặp Vương gia."

Hiện giờ người nàng ghét nhất chính là Lãnh Thiên Hạo. Nàng hy vọng cả đời này cũng không bao giờ gặp lại hắn nữa.

Vân Du lúc lắc thân người bé nhỏ nói: "Bổn phi đi không nỗi nữa, lão Ngô cõng bổn phi." Nàng giơ hai tay hệt như lúc Liễu Thu Huệ đòi bế vậy.

Ai bảo nữ nhi nhà hắn làm nàng không vui. Giờ nàng đem hắn ra hành xác vậy.

Ngô Trọng kỳ bật cười với dáng vẻ của tiểu Vương phi, nói: "Vậy người đợi ta ở đây. Ta gọi Vương gia đến cõng người." Nhìn nàng mất hết sức lực ngồi bệt xuống dưới đất nên hắn mới an tâm quay đi.

Hắn làm sao có thể cõng nàng được đây. Cho dù là hắn đồng ý Lãnh Thiên Hạo cũng không để yên đâu. Nàng lại là Vương phi cao quý nữa.

Thấy Ngô Trọng kỳ đi mất nàng cũng đứng dậy đi theo hướng ngược lại. Nàng ngu lắm mới chờ hắn gọi Lãnh Thiên Hạo đến bắt nàng. Tuy hiện tại thể lực của nàng không còn tốt, não cũng có chút mệt mỏi nhưng cũng chưa đến nỗi mụ mị đâu.

Đến ngã tư nàng thật muốn đem Ngô Trọng Kỳ ra đánh một trận. Do hắn nói chuyện với nàng nên nàng quên mất lời của Hà Thủy Liên rồi. Bây giờ quay về Tử Hoằng cung cũng không nhớ đường nữa. Đành phó mặc cho số phận thôi.

Nàng đem Nguyệt Nha ra xoay. Nếu chữ Vân Du ở gốc nhỏ chỉ bên nào nàng sẽ đi theo hướng đó. Cứ như vậy đã qua được ba ngã tư rồi. Đến ngã tư thứ tư nàng thật sự tuyệt vọng.

Vân Du ngẩng mặt lên trời than: "Lão thiên gia, ta không đùa nữa. Người mau thả ta đi."

Trước mặt liền có tiếng của Vương Doãn pha chút vui vẻ truyền đến: "Vương phi!" Hắn là nghe được tiếng của nàng nên chạy đến.

Vân Du chạy đến chỗ Vương Doãn liên tục vỗ tay nhảy xung quanh hắn: "Lão Vương, gặp được ngươi thật tốt quá!" Lúc này đây nàng cứ như ở trong sa mạc gặp được hồ nước khoáng vậy. Thật xúc động, nàng không cần chết già trong cung rồi.

"Vương gia đang tìm người đây. Ta đưa người đi gặp Vương gia." Vương Doãn gặp được nàng cũng mừng rỡ không kém gì nàng. Bọn hắn tìm nàng đã rất lâu rồi.

Vân Du nghiên đầu nhăn mặt: "Ngươi nói chuyện to thế làm gì? Bổn phi đâu có bị điếc."

Hắn là cố tình gọi to để có ai gần đó nghe được chạy đến tiếp viện. Hắn tự biết một mình hắn sẽ không đối phó được với tiểu Vương phi đâu.

Vân Du dẫm chân chu môi nói: "Ta muốn về đại môn gặp lão Tiêu. Lão Tiêu bảo ta đợi hắn ở đại môn đấy!"

Kiếp trước nàng bán hàng có thể mang rất nhiều mặt nạ nên hiện hướng hắn cười cũng là chuyện cực kỳ bình thường. Bất quá hiện người nàng không muốn gặp nhất chính là Lãnh Thiên Hạo. Sao đám người này cứ nhắc đến hắn là thế nào?

"Lão Tiêu hiện đang ở cùng Vương gia, không có ở đại môn." Vương Doãn nói như thập phần xác định độ chính xác trong lời nói của mình.

Vân Du xị mặt, cụp mi xuống buồn bã nói: "Kỳ thực, ta mệt rồi muốn hồi phủ nghỉ ngơi thôi không tham dự cung yến nữa." Hắn là quân sư làm sao nàng gạt hắn được.

Vương Doãn lập tức nói, tay cũng không quên chỉ về một hướng: "Ra đại môn bên này."

Vân Du vui vẻ gật đầu: "Ân" rồi chân bước về hướng ngược lại. Tên này là quân sư của Lãnh Thiên Hạo, cũng đồng dạng là hồ ly. Hắn nhất định sẽ không mau chóng quy thuận nàng như vậy.

Vương Doãn hô to: "Vương phi, sai rồi. Là bên này mới đúng." Hắn chỉ tay về bên phải.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!