Chương 27: Cảnh Cáo Nhẹ Nhàng

Tác giả: Luna Huang

Đầu mùa đông tuyết rơi chưa to không thể chơi được bất cứ trò gì. Ngồi trên bàn dùng điểm tâm Vân Du liên tục thở dài. Lãnh Thiên Hạo lo lắng liền hỏi han đủ điểu. Nàng chỉ ậm ừ cho qua.

Vương Doãn thấy thế liền nhịn không được mà trêu nàng: "Ai da, Vương phi nhà chúng ta bị Hồ mỹ nhân đá một cách không thương tiếc."

Vân Du lườm cháy cả mặt hắn. Nàng rất muốn mắng hắn: "Ai là Vương phi nhà các ngươi mà dùng từ "chúng ta" thân thiết như vậy". Nhớ lại nàng đã gả cho Lãnh Thiên Hạo rồi nên cũng không trả lời.

Ngô Trọng Kỳ bên cạnh cũng thêm miệng: "Hồ mỹ nhân có Tiêu soái bên cạnh rồi. Vương phi cũng còn có Vương gia a."

"Bây giờ Vương phi mới biết Vương gia nhà chúng ta tốt sao? Có phải hay không quá muộn?" Vương Doãn lại nói.

Nếu có thể phun lửa nàng nhất định nướng chín hai con vẹt lắm điều trước mặt. Sau đó là đem nuốt luôn vào bụng, đến xương cũng không sót.

Lãnh Thiên Hạo cũng muốn trừng phạt hai tên này. Nhưng để họ trêu nàng ít nhất còn thấy được nàng sinh khí a. Để nàng dùng bọn họ làm đồ chơi trút giận cũng được.

Tiêu Tử từ lúc cùng Hồ Điệp nói rõ mọi việc thì không có việc gì làm liền Hồ Điệp quân y trại thẳng tiến. Vì danh dự của Hồ Điệp nên Lãnh Thiên Hạo cho phép Tiêu Tử làm một trại riêng cho nàng ta. Mỗi ngày ba bữa Tiêu Tử đều đến đó bồi nàng ta dùng bữa nên không cùng mọi người ăn cơm.

Ngô Trọng Kỳ và Vương Doãn vẫn ngồi đó mỗi người một câu trêu Vân Du. Nàng sinh khí liền bước đến phía sau bọn họ định đá cho mỗi người một cái.

Vẫn chưa kịp làm gì thì bên ngoài truyền vào âm báo của binh sĩ: "Vương gia, Ưng phó tướng và Liêu phó tướng quay về, đang ở bên ngoài cầu kiến."

Lãnh Thiên Hạo oai vệ nghiêm mặt nói: "Truyền."

Hai vị phó tướng bước vào liền cung kính ôm quyền, cúi người hướng Lãnh Thiên Hạo hành lễ.

"Tiểu tướng tham kiến Vương gia."

"Tiểu tướng tham kiến Vương gia."

Âm thanh nam tử đồng loạt vang lên. Vân Du vui vẻ chạy đến trước mặt một trong hai nam nhân đó cất giọng nói:

"Liêu phó tướng có khỏe không?"

Kể từ khi chơi cùng Hồ Điệp nàng không còn gặp Liêu Ngữ An. Lần này thấy hắn nên nàng cao hứng chào hỏi.

Liêu phó tướng im lặng nhìn chằm chằm vào tiểu oa nhi vừa nói chuyện với mình. Hắn không biết nàng là ai cả.

Ưng phó tướng nhìn tiểu oa nhi rồi lại nhìn Liêu phó tướng như muốn hỏi: "Người quen sao? Là muội muội rơi rớt của Liêu gia?" Nhận được cái lắc đầu nhẹ của Liêu phó tướng, Ưng phó tướng lại thấy khó hiểu.

Liêu phó tướng và Ưng phó tướng đồng loạt nhìn Lãnh Thiên Hạo cầu cứu. Nàng đến cùng là ai? Hài tử của Ngô Trọng Kỳ đi? Không, Ngô Trọng Kỳ không có lá gan lớn như vậy.

"Vương gia nàng là…." Cả hai lên tiếng.

Lãnh Thiên Hạo như có như không nhìn tiểu nương tử nhà mình, ngồi nhãn nhã trên ghế thái sư uống trà. Hắn chung thủy không mở miệng cũng không nhìn đám thuộc hạ.

Nhìn bộ dạng lúng túng của hai người họ Ngô Trọng Kỳ và Vương Doãn cúi mặt cười trộm. Theo tình hình trước mắt cho thấy Lãnh Thiên Hạo chắc chắn là đem hai người bọn họ cho tiểu Vương phi chơi đùa rồi.

Lệ Chi được Lãnh Thiên Hạo phân phó giúp hắn lấy đồ. Lấy xong nàng ta bước vào đi đến bên Lãnh Thiên Hạo.

Liêu phó tướng và Ưng phó tướng thấy Lệ Chi liền cúi người cung kính hướng nàng ta hành lễ:

"Tiểu tướng tham kiến Vương phi."

"Tiểu tướng tham kiến Vương phi."

Lệ Chi sợ đến xanh mặt nhìn hai người trước mặt. Vị phó tướng kia thì không biết nhưng Liêu Ngữ An lý nào nhận nhầm. Hắn đã từng cùng Vương phi đấu giao hữu cơ mà. Nàng ta nhìn sang Vân Du và Lãnh Thiên Hạo đang ung dung tự tại như không liền không biết nên nói như thế nào.

Vương Doãn và Ngô Trọng Kỳ bây giờ đã đỏ hết cả mặt vì nén cười rồi. Lần này cả hai người đó nhất định bị tiểu Vương phi chỉnh cho đến chết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!