Tác giả: Luna Huang
Dạo gần đây, cứ cách ngày là Vân Du bị thái hậu triệu kiến giảng bài . Vân Du hồi phủ liền mang ra kể lể với Lãnh Thiên Hạo. Mỗi lần như thế hắn đều mang nàng lăn lên giường, nàng ngất đến mấy lần hắn mới buông tha.
Rất nhanh Lãnh Thiên Hàn, Thái Thanh Thúy cũng dọn đến kinh thành. Sau khi hạ triều, Lãnh Thiên Hàn, Lãnh Thiên Hề, Lãnh Thiên Huyền nằn nặc đòi đến lục vương phủ làm khách. Lãnh Thiên Minh nghe vậy cũng mượn cớ đến góp vui. Bất đắc dĩ Lãnh Thiên Hạo mang hết về phủ.
Vân Du đang ở một hoa viên nhỏ cách Thanh Tâm cư không xa chơi đánh golf. Hoa viên này Lãnh Thiên Hạo vì nàng mà cho người xây nên. Ở đây chỉ có một mảng cỏ xanh và một bộ bàn ghế, ngoài ra chẳng có gì.
Dạ minh châu chịu lực tác động của gậy liền lăn đi. Đáng tiếc không rơi vào lỗ mà lăn đến chân của ai đó đang bước vào.
Lãnh Thiên Minh cúi người nhặt "quả bóng nhỏ" lên há hốc nhìn Lãnh Thiên Hạo: "Lục đệ, đây là dạ minh châu."
Vân Du thấy Lãnh Thiên Hạo trở về liền cao hứng chạy đến ôm lấy thắt lưng của hắn: "Phu quân."
Lãnh Thiên Hạo ôm lấy nàng rồi hướng Lãnh Thiên Minh giải thích: "Du Du bình thường ở trong phủ không có gì để chơi nên thần đệ để nàng tùy hứng."
"Hoàng thượng ca ca, đây gọi là di phục xuất tuần sao?" Vân Du ngây thơ nói: "Bình thường muội cũng thường chơi như vậy. Hoàng thượng ca ca không nên làm quá như thế."
Lãnh Thiên Minh trợn to mắt ra nhìn. Cái gì mà không nên làm quá? Nếu hắn không đến đây cũng không biết Lãnh Thiên Hạo mang dạ minh châu cho nàng đem làm bóng mà đánh.
Lãnh Thiên Huyền chép miệng thán: "Lục hoàng huynh thật giàu có. Cả dạ minh châu cũng mang cho nàng chơi."
Lãnh Thiên Hề thắc mắc liền hỏi: "Du Du mang dạ minh châu làm gì?"
"Đánh tích tẩu." Vân Du vui vẻ trả lời: "Vương gia ca ca chơi cùng muội không? Trò này vui lắm."
Lãnh Thiên Hàn sớm đã biết liền khuyên Lãnh Thiên Minh: "Đây là chuyện bình thường của lục vương phủ, hoàng thượng không cần phải kinh hỉ như vậy." Hắn cùng nàng ở Hàng Châu ba năm còn thấy được nhiều chuyện kinh hách hơn nhiều.
Vân Du hậm hực trừng mắt nhìn hắn rồi nhanh chóng mát mẻ: "Hoàng thượng ca ca có biết không? Lúc trước muội ở Hàng Châu cùng ngũ ca, ngũ tẩu cải nam trang được muội mời đến phủ chơi. Ngũ ca đã cấp tốc chạy đến…" Giọng nàng kéo dài cười giảo hoạt nhìn Lãnh Thiên Hàn.
Lãnh Thiên Hàn rùng mình liền nói: "Du Du, chỗ ta có một ngàn lượng." Hắn lấy trong ta áo một tờ ngân phiếu đưa đến trước mặt nàng. Hắn sớm biết nàng đang nói đến sự kiện nào. Thôi thì đem bạc ra giữ miệng nàng vậy.
Vân Du vui vẻ cầm lấy tờ ngân phiếu còn cấp cho hắn ánh mắt tán dương: Ngũ ca thật biết điều.
Lãnh Thiên Huyền hiếu kỳ liền hỏi: "Ngũ hoàng huynh chạy đến đó làm gì?"
Lãnh Thiên Hề cũng tò mò: "Tiếp đến thì sao?"
Lãnh Thiên Hạo sớm được nàng kể cũng giả vờ thúc giục: "Nàng mau kể tiếp đi."
Lãnh Thiên Minh nhàn nhạt nói: "Lục đệ muội đã nhận bạc rồi làm sao có thể nhớ được sự kiện tiếp theo chứ." Hắn chậm rãi bước đến bàn ngồi xuống.
Vân Du lườm Lãnh Thiên Minh rồi kể tiếp: "Lúc đó ngũ ca hứa đưa cho muội hai ngàn lượng."
Lãnh Thiên Hàn tức muốn ngất xỉu: "Ta lúc nào có hứa như thế."
"A, là muội nhớ nhầm. Thực ra là….." Vân Du đưa tay lên miệng ngây thơ nói.
"À không, là ta nhớ lầm. Đúng là ta có hứa như vậy" Lãnh Thiên Hàn tiếc nuối đưa cho nàng tờ ngân phiếu sau đó liền chạy đến bên Lãnh Thiên Minh tránh xa nàng. Nếu là còn đứng lại lâu một chút sợ không chỉ là hai ngàn lượng đâu.
Lãnh Thiên Hề khẽ gắp chiết phiến cũng bước đến ngồi xuống. Tuy hắn cũng hiếu kỳ nhưng biết nàng nhận được ngân phiếu sẽ không nói đâu. Thực đáng chết, hắn bỏ lỡ biết bao nhiêu cuộc vui rồi.
Lãnh Thiên Hạo cũng đưa nàng qua bên đó ngồi. Lãnh Thiên Huyền không chịu liền chạy đến hỏi liên tục. Vân Du thản nhiên nói: "Tiểu Huyền Huyền có bao nhiêu bạc? Ngươi trả hơn ngũ ca ta sẽ nói cho người biết."
Lãnh Thiên Huyền không chịu thua thế là cùng Vân Du đấu khẩu rồi bốn mắt trừng nhau. Bên ngoài thông báo Thái Thanh Thúy, Hà Thủy Liên, thất Vương phi và hài tử của bọn họ đến. Lãnh Thiên Hạo cho người đưa họ vào.
Bọn họ bước vào hành lễ xong, Vân Du nhanh chóng thu hồi ánh mắt rồi hướng thất Vương phi nói: "Thất đệ muội thật vất vả." Nàng bắt trước ngữ điệu của Lãnh Thiên Hạo.
Thất Vương phi không hiểu liền dịu dàng hỏi lại: "Sao lục hoàng tẩu lại nói như thế?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!