Tác giả: Luna Huang
Hắn bế ngang nàng rồi dùng khinh công phi thân ra thuyền nhỏ. Vân Du tròn mắt cười hì hì: "Hóa ra ngươi có lợi như vậy. Biết trước ta đã đến tìm ngươi rồi."
"Sau này nàng có chuyện gì thì mở miệng nói với ta là được" Hắn đặt nàng xuống thuyền, đợi nàng đứng vững mới buông tay.
Vân Du ngồi xổm xuống với tay lấy ra một hạt sen từ đài sen gần đó lột vỏ: "Ngươi không ăn sao? Ngọt lắm đấy." Nàng đứng lên đối diện hắn cười tươi tắn nói.
Hắn nhíu mày nhìn nàng: "Thật không?"
Nàng nhìn hắn đầy thương hại. Hắn thật đáng thương đến hạt sen tươi cũng chưa từng được thưởng thức. Thế mà còn dám bảo Vương gia cơ đấy. Không thèm nói với hắn nữa, nàng thưởng thức hại sen đây.
Vừa thấy Vân Du cho hạt sen vào miệng, hắn một tay ôm lấy eo nhỏ của nàng, một tay giữ cằm nàng rồi hướng môi nàng hôn tới. Hắn là muốn đoạt hạt sen trong miệng nàng.
Vân Du không phòng bị nên hạt sen nhanh chóng bị đoạt đi. Lãnh Thiên Hạo nhai hạt sen trong miệng rồi gật gù tán thưởng: "Quả thật rất ngọt."
Nàng trừng to mắt quát: "Ngươi không có tay sao? Không biết tự lấy sao?" Tên khốn dám đoạt hạt sen của nàng.
"Có" Hắn thản nhiên nhìn nàng đáp: "Tay ta bận ôm nàng rồi."
Vân Du hừ một tiếng rồi hung hăng đẩy hắn ra. Nàng hái luôn cả đài sen rồi quay lưng lại với hắn. Hắn cao hơn nàng nên đương nhiên thấy rõ hành động của nàng.
Lại ngay thời điểm nàng cho hạt sen vào miệng hắn lại lần nữa ôm lấy nàng. Nhưng lần này không phải đoạt hạt sen mà trực tiếp hôn nàng.
Vân Du trừng mắt nhìn hắn, hắn lại nhắm mắt không nhìn nàng. Vài giây sau Vân Du cũng đáp lại tâm ý của hắn. Hắn nhẹ nhàng xoay người nàng lại ôm chặt lấy không rời.
Vân Du vòng tay lên cao ôm lấy cổ hắn. Lưỡi nàng cùng lưỡi hắn cùng nhau chơi đuổi bắt không biết đến xung quanh nữa. Ngọt ngào len lỏi từng ngóc ngách rồi chạy đến tim.
Ánh hoàng hôn vàng vàng và gió nhè nhẹ thổi. Hai thân ảnh trên chiếc thuyền nhỏ ở giữa liên trì tạo nên khung cảnh rất lãng mạn. Cảnh xuân ấm áp từ họ dần dần lan ra cả liên trì.
Bên bờ hồ Lãnh Thiên Huyền tặc lưỡi: "Lục hoàng huynh thật là, huynh ấy không biết được nhân vật chính của ngày hôm nay không phải huynh ấy sao?"
Lãnh Thiên Hề mỉm cười thán: "Đúng là phu thê đầu giường đánh nhau cuối giường hòa." Hôm trước nàng nháo một trận to như vậy cơ mà. Nghĩ lại nếu Lãnh Thiên Hàn không nói e rằng sẽ không có được kết quả của ngày hôm nay.
Lãnh Thiên Hàn nhè nhẹ phe phẩy chiếc ngọc phiến trong tay: "Chúng ta mau đi thôi, đừng đứng đây làm bọn họ mất hứng nữa."
Bọn họ vốn tiếp sứ thần xong liền trở về hoán y phục. không ngờ lại thu ngay màn xuân sắc ở liên trì. Bất quá, bọn họ cũng chúc phúc cho Lãnh Thiên Hạo cùng Vân Du.
Trên thuyền, hai đôi môi dần dần tách ra kéo thành một sợi chỉ bạc. Vân Du và Lãnh Thiên Hạo thở hổn hển nhìn nhau mặt ửng đỏ.
Lãnh Thiên Hạo nhìn đôi môi nhỏ nhắn bị hắn dày vò đến sưng đỏ kia không nhịn được liền tiếp tục hôn đến. Vân Du vừa định mở miệng lại bị môi hắn phủ xuống nuốt hết.
Nàng vòng tay ra sau giữ lấy vai hắn, cả người nàng vô lực ngã hết vào người hắn. Một lúc sau hắn mới rời khỏi môi nàng. Hắn bật cười to bế nàng lên cao như sáu năm trước.
Vân Du ngồi vững trên tay hắn, giữ chặt lấy vai hắn cười tươi tắn đảo mắt nhìn xung quanh, đã rất lâu rồi hắn không bế nàng như vậy.
Âm thanh của hắn truyền đến hỏi: "Du Du, hôm nay nàng vui không?"
Nàng cúi đầu nhìn hắn: "Ân" trán nàng tì sát trán hắn để hai chóp mũi nhẹ nhàng cọ quẹt vào nhau. Nàng biết giờ phút này ý định rời khỏi hắn đã biến mất.
Lãnh Thiên Hạo cũng cao hứng không thôi, một lát sau chuyển thư thế nhanh chóng đem nàng bế ngang: "Du Du, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta mau về chuẩn bị thôi."
Không để nàng đồng ý hắn phi thân lên bờ rồi mang nàng trở về Từ Ninh cung hoán y phục.
Lát sau cùng nhau đến Bích uyển tham gia yến tiệc. Hành lễ xong nàng được thái hậu gọi lên ngồi cùng. Nàng đương nhiên là không từ chối rồi. Lãnh Thiên Hạo chỉ là Vương gia thôi, sau lưng hắn chỉ có một tảng băng.
Thái hậu lại khác a. Ngoài tảng băng to còn có hai cung nữ bên cạnh cầm quạt to nữa.
Thái hậu nắm lấy tay nàng cười đến híp cả con mắt: "Hôm nay ai gia rất vui." Thật ra, thái hậu không nói ai cũng thấy được điều này mà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!