Tác giả: Luna Huang
Ngủ trưa xong Vân Du chạy loanh quanh thì lạc xuống lều nấu ăn. Năng xuất làm việc của Tiêu Tử, Vương Doãn, Ngô Trọng Kỳ rất cao nên đi đâu đám binh sĩ thấy nàng đều cúi đầu chào "Vương phi hảo" khiến Vân Du cực kỳ hài lòng.
Lạc xuống lều nấu ăn, phải nói nàng cùng Lệ Chi đi từ xa đã ngửi được mùi thơm rồi. Cả hai nhanh chân đi đến đó. Bước vào lều đám binh sĩ ở đó hướng nàng chào hỏi.
"Vương phi hảo."
Vân Du mỉm cười chào lại rồi đảo mắt xung quanh tìm thứ thơm tho dẫn dụ nàng đến đây. Một người trong đám binh sĩ hiểu ý liền mở cặp lồng chưng bằng tre ra lấy một đĩa tôm đưa cho nàng.
"Vương phi, mời thử dùng."
Mắt to lóe sáng, đám thuộc hạ của Lãnh Thiên Hạo tên nào cũng thông minh. Nàng không cần nói nhiều đã đoán được nàng muốn gì. Bất quá trưa hôm nay ăn toàn rau củ, xem như bồi thường cho nàng đi.
"Ngươi là…" Miệng hỏi nhưng tay đã lấy hai com tôm nóng hổi trong đĩa. Nàng chu môi thổi thổi hai con tôm đang bốc khói nóng.
"Nô tài họ Trương tên Tứ, là trù sư trong quân doanh" Trương trù sư tự giới thiệu.
"À" Nàng gật gù ra vẻ hiểu biết rồi nói: "Bổn phi đi đây, làm phiền Trương sư phụ rồi."
Nói xong nàng bước chân ra khỏi đó, tay cũng không quên đưa một con tôm cho Lệ Chi. Cả hai vừa đi vừa ăn về lều của mình. Tôm thiên nhiên thịt chắt lại ngọt, phương pháp chưng cách thủy lại bảo quản được chất dinh dưỡng của tôm.
Ăn xong Lệ Chi giúp nàng dùng khăn tay lau sạch vết dầu trên tay nhưng tay nàng vẫn còn rất khó chịu a, vẫn là có xà phòng mới tốt. Cũng may nàng có sẵn công thức trong người nếu không sẽ vì khó chịu mà chết mất.
Nghĩ là làm, nàng nói với Lệ Chi những nguyên liệu cần dùng, bảo nàng ta đi thu thập. Nàng dùng giấy Tuyên Thành của Lãnh Thiên Hạo thay cho giấy nến ở hiện đại.
Sau đó lục tung gương đồ lấy ra hai hộp gỗ nhỏ chứa trang sức của bản thân. Nói là vậy chứ trang sức toàn đồ rẻ tiền mà nàng xuyên đến cũng chưa hề đụng vào thứ nào. Nàng lót giấy vào hộp làm khuôn xà phòng.
Lệ Chi đem nguyên liệu về nàng bắt đầu công việc làm xà phòng. Theo thứ tự trong đầu, nàng cho từ thứ một trộn vào nhau. Nàng cẩn thận như thể đó là thủy tinh vậy.
Lệ Chi tò mò liền hỏi: "Tiểu thư là đang làm gì?" Từ ngày Vân Du hết ngốc làm nhiều chuyện rất kỳ lạ khiến nàng vô cùng khó hiểu.
"Xà phòng" Nàng vừa làm miệng vừa huyên thuyên giải thích công dụng và cách dùng của xà phòng nữa.
Lệ Chi gật gù nhưng cũng không hình dung ra được bộ dáng của xà phòng là như thế nào: "Như vậy là dùng được rồi sao tiểu thư?" Thấy Vân Du đem hỗn hợp xà phòng để vào khuôn nàng liền hỏi.
"Vẫn chưa, phải đợi vài ngày cho xà phòng khô" Thật ra là nàng không nắm chắc thành công. Ở cổ đại thiếu rất nhiều thứ, nàng phải dùng những thứ tương tự để thay thế. Còn chưa kể mùi hương của xà phòng nàng chỉ dùng vỏ cam.
Không hiểu sao Lệ Chi lại có chút thất vọng. Tuy không muốn bị đem làm vật thí nghiệm nhưng cũng rất tò mò a.
Ở quân doanh không có hoa cỏ nào tạo mùi hương, nếu có nàng cũng chẳng dám dùng. Lỡ dùng nhầm hoa dại thì tiêu.
"Tiểu thư khi nào biết làm xà phòng" Lệ Chi theo Vân Du từ nhỏ đến lớn vẫn không biết tiểu thư nhà mình có tài cán này.
"Do diêm Vương gia dạy ta" Vân Du thuận miệng giải thích vô cùng bất hợp lý. Nàng là đang cứu rỗi cái địa phương lạc hậu này nhưng cũng không dám tự nhận là bản thân nghiên cứu thành. Thấy không ổn nàng liền chuyển đề tài.
Nàng nhìn Lệ Chi đầy nghi hoặc rồi hỏi: "Hình như……. ngươi chưa tắm rửa?"
Lệ Chi đỏ mặt cúi đầu nói: "Lệ Chi đã tắm rửa" Thấy Vân Du nheo mắt biểu lộ vẻ không tin Lệ Chi liền nói: "Lúc tiểu thư ngủ Lệ Chi đã tắm."
"Ở ngoài suối?" Nàng lại hỏi.
Nàng ta gật đầu, mặt còn đỏ hơn cả lúc nãy.
Vân Du cúi đầu thở dài: "Là do ta không tốt không quan tâm đến ngươi. Ta ở đây dùng cùng Lãnh Thiên Hạo nên không thể như trước được" Ý nàng là không thể cho nàng ta cùng dùng thùng tắm.
Lệ Chi nắm lấy tay nàng nói: "Lệ Chi hiểu nỗi khổ tâm của tiểu thư."
"Sau này đừng tắm trễ như vậy. Tắm như vậy không có lợi cho sức khỏe" Lỡ bị đột quỵ thì quy tiên là chuyện bình thường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!