Đồ Cửu Mị quay về gian nhà càng nghĩ càng không thích hợp, lúc đó trong không khí đều là mùi thịt, bị mùi thịt dụ dỗ đến đầu óc đều trống rỗng, làm việc toàn bộ bằng bản năng, lúc này đầu óc mới trở về vị trí cũ, sau khi trở về vị trí cũ mới hậu tri hậu giác phát hiện nàng lại bị phu nhân trêu đùa rồi, phu nhân cố ý dùng canh gà trêu chọc nàng, ô ô, phu nhân thật xấu!
Phu nhân sao lại có thể xấu như vậy chứ! Chén canh gà không uống được đêm nay nhất định là ngủ không ngon rồi, Đồ Cửu Mị ở trong phòng đi tới đi lui như trước không thể bình phục thực sự hảo muốn cắn phu nhân cho hả giận, tốt nhất là ngay cả cổ của phu nhân cũng xem như thịt mà cắn đi.
Lục Đào nhìn Mị phu nhân khác thường, sai, không có thịt ăn mấy ngày nay tâm tình của Mị phu nhân luôn luôn nóng nảy, hôm nay càng nặng.
"Mị phu nhân đây là thế nào?
"Lục Đào làm bộ quan tâm hỏi, trong viện này có thể cho làm cho Mị phu nhân không vui đại khái cũng chỉ có phu nhân, gần đây Mị phu nhân từ trong phòng phu nhân đi ra rất thường nhắc đến phu nhân, nếu như bị phu nhân khi dễ vậy chỉ có thể cam chịu mà thôi. Nói cũng kỳ quái, phu nhân trước đây không thích phản ứng những thiếp thất này, nhưng phu nhân trái lại rất thân cận Mị phu nhân, còn thích khi dễ Mị phu nhân, như vậy là thích hay là ghét đây?"Phu nhân khi dễ ta, nàng thực sự rất xấu rồi!"
Đồ Cửu Mị oán giận lên án, không những không cho nàng ăn thịt còn dùng thịt để trêu chọc nàng, ghê tởm.
Lục Đào không cảm nhận được trong lời này của Mị phu nhân có ác ý, ngược lại nàng vẫn luôn cảm thấy Mị phu nhân thật ra là đang làm nũng? Bất quá không để cho Mị phu nhân ăn thịt, Mị phu nhân quả thật trôi qua không tốt, phải hiểu được Mị phu nhân từ trước đến nay là không thịt không vui.
Lục Đào cũng không dám tiếp lời, Mị phu nhân nói phu nhân xấu xa, nàng thật sự đảm đương không nổi, nếu nàng cũng theo đó mà nói vạn nhất truyền ra nàng sẽ không thiếu bị xử phạt, Trương má má luôn nhìn chằm chằm chờ người khác phạm sai lầm.
Đồ Cửu Mị nhìn thấy Lục Đào không đáp lời, thoáng chốc liền dừng lời oán giận, dù sao thì trong lòng nàng không thoải mái chán ghét phu nhân, ghê tởm phu nhân, đều là nàng làm hại.
Ngay khi Đồ Cửu Mị phiền muộn gần như hết một canh giờ, An Nhi đến, trong tay bưng một cái đĩa lớn, nắp lớn đậy kín, Đồ Cửu Mị lập tức bị thứ gì đó trong tay An Nhi hấp dẫn.
"Mị phu nhân phu nhân đặc biệt ban cho ngươi."
An Nhi dáng vẻ thi ân nói với Đồ Cửu Mị, thật ra trong lòng đã bị quận chúa cùng Mị phu nhân khiến cho vô cùng không nói nên lời.
Là thịt sao?
Nhất định là, bởi vì nàng ngửi được mùi thịt, vị đạo tuy rằng nhạt một chút nhưng tóm lại là thịt, trong lòng Đồ Cửu Mị vô cùng nhảy nhót, cái đĩa thật lớn, phu nhân nhất định là thương cảm nàng nhiều ngày đến vì ăn thịt, quả nhiên phu nhân vẫn là tốt nhất, trong lòng Đồ Cửu Mị lập tức lật lộng rồi.
Lúc nàng vô cùng hài lòng tiếp nhận cái đĩa, cầm chén bày ra bàn sau đó hưng phấn mở nắp, Đồ Cửu Mị lại trợn tròn mắt, một khối thịt nhỏ bên ngoài dính một cái cánh chỉ lớn bằng ngón cái , cũng chỉ có dài bằng ngón cái, cô độc bài giữa cái bát lớn, có vẻ đặc biệt không tương xướng, rất muốn lật bàn đập chén có được hay không!
Một miếng thịt gà nhỏ cần gì dùng cái đĩa lớn như vậy, cái gì gọi là hy vọng càng lớn thất vọng càng nhiều Đồ Cửu Mị chưa từng sâu sắc cảm nhận được như lúc này, phu nhân là cố ý đi! Nhất định là cố ý, ô ô, nàng biết mà, phu nhân một chút cũng không tốt, xấu đến tận xương, quá khi dễ người!
An Nhi nhìn thấy Mị phu nhân trở mặt còn nhanh hơn trẻ con, quận chúa ác thú của quận chúa chính là muốn thấy kết quả này đi, bất quá quận chúa hình như đùa Mị phu nhân hơi quá rồi.
Quận chúa đối với Mị phu nhân trêu đùa như vậy khiến An Nhi nhớ đến lúc nhỏ quận chúa cũng từng như vậy trêu đùa con mèo mèo Ba Tư quận chúa thích nhất, chỉ là sau khi con mèo Ba Tư đó chết đi quận chúa sẽ không nuôi sủng vật nữa, Mị phu nhân làm sủng vật của quận chúa cũng tốt, có một chỗ để đùa, tâm tình của quận chúa sẽ không tệ.
"Nếu như Mị phu nhân không thích, vậy ta mang về."
An Nhi mặt không biểu tình nói.
"Ta chưa nói không thích, hơn nữa là phu nhân đặc biệt ban thưởng, cho dù không thích cũng phải ăn.
"Đồ Cửu Mị đem mấy chữ phu nhân đặc biệt ban thưởng kéo đến rất nặng, dùng đó biểu đạt bất mãn. Dù sao đi nữa, cánh gà thì cánh gà, tóm lại cũng là thịt, phu nhân đặc biệt ban tặng tâm tình của nàng cũng xem như tốt hơn rồi."Vậy Mị phu nhân chậm rãi hưởng dụng, nô tỳ quay về phu nhân bên kia." An Nhi nói xong liền ly khai gian nhà của Đồ Cửu Mị.
Lục Đào nhìn một cái đĩa lớn chỉ chứa một khối thịt gà, nghĩ thầm, phu nhân quả nhiên đối với Mị phu nhân rất bất đồng, còn có tâm tư trêu đùa Mị phu nhân!
Đồ Cửu Mị trừng mắt nhìn miếng thịt gà hồi lâu mới động đũa, thịt này tuy ít nhưng quý ở mỹ vị, Đồ Cửu Mị đã lâu chưa ăn thịt nên liền cảm thấy thịt gà này là miếng thịt gà ngon nhất nàng từng ăn, tuy rằng thịt ít đến nhét không đầy kẻ răng, bất quá phu nhân rốt cuộc cũng mềm lòng thưởng thịt cho nàng rồi.
Làm nũng xem ra là có chút tác dụng tuy rằng hiệu quả cực kỳ bé nhỏ, lẽ nào là bởi vì nàng làm nũng không tốt, cho nên phu nhân mới ban một miếng thịt nhỏ như thế, Đồ Cửu Mị suy nghĩ lần sau phải làm nũng như thế nào mới có thể khiến phu nhân thưởng một miếng thịt lớn hơn, có cơ hội nàng sẽ hỏi ngũ phu nhân một chút để ngũ phu nhân dạy nàng phải làm nũng thế nào mới có thể đạt hiệu quả cao.
"Cánh gà đã tặng cho Mị phu nhân."
An Nhi trở về bẩm báo.
"Nàng phản ứng thế nào?" Thật ra không cần hỏi Lý Trì Nguyệt cũng có thể đoán được.
"Một khắc trước mừng rỡ như điên, một khắc sau thất vọng vô cùng, trở mặt còn nhanh hơn trở sách, bất quá vẫn có chút vui vẻ nhận lấy."
An Nhi hồi đáp, quận chúa quả nhiên rất có ác thú trêu đùa Mị phu nhân!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!