Thập Tam đốt ngọn đèn trên bàn, lấy kéo xén bớt bấc đèn, chậm rãi nói:
"Trước khi dầu cạn đèn tắt, thế tử có thể tận lực thuyết phục ta."
Diệp Bùi Thanh trộm nhìn dầu trong đèn, chỉ còn lại chưa đến một nén nhang, nhẹ giọng oán giận nói:
"Có mỗi một ít dầu..."
Thập Tam ngồi xuống giường:
"Nhà nghèo, không có tiền mua dầu. Thế tử còn muốn nói hay không?"
Diệp Bùi Thanh nghiêm túc đáp:
"Tiểu Dụ Đầu, ngươi còn nhớ vụ án Tiền phế Thái tử Nham Cảnh mưu nghịch ba mươi năm trước hay không?"
Nhỡ rõ.
Diệp Bùi Thanh cũng chen đến ngồi bên giường:
"Thôi Ân năm đó phản bội Thái tử, nhưng không biết kết cục. Sau khi hôn quân đăng cơ được mười ngày, trên thành lâu của kinh thành đột nhiên treo thi thể của Thôi Ân. Hôn quân tra xét rất lâu cũng không biết là ai làm. Nhớ không?"
Ừm.
"Giết Thôi Ân, chính là sư phụ ta."
Cái gì?
Thập Tam không biết hiện tại mình nên có tâm trạng như thế nào, yên lặng nhìn Diệp Bùi Thanh. Y đột nhiên hỏi:
"Sư phụ ngươi và phế Thái tử có quan hệ gì?"
Diệp Bùi Thanh nhẹ giọng nói:
"Sư phụ là thuộc hạ của Nham Cảnh, khi Thái tử bị hãm hại mưu nghịch, ông đang ra ngoài làm việc chưa về. Sau khi trở lại kinh thành, Thái tử đã bị người ta hại chết ở trong lao."
Thập Tam yên lặng nghĩ: chẳng lẽ Nhị Nhẫn đôi ba lần bày ra nhiệm vụ ám sát Hoàng đế, chính là vì nguyên nhân này?
Thập Tam có chút lo lắng hỏi han:
"Nhị Nhẫn đến tột cùng có quan hệ thế nào với phế Thái tử?" Tò mò muốn chết đi.
Diệp Bùi Thanh lấp liếm:
"Rốt cuộc có quan hệ gì, sư phụ chưa bao giờ nói với ta, ta cũng không dám phỏng đoán. Có điều sư phụ thường xuyên ngồi uống rượu trước một nấm mộ cô độc, còn thỉnh thoảng kể với ta những chuyện về phế Thái tử."
Cho nên lúc xử lý vụ án của Tấn Vương, hắn đương nhiên sẽ nghĩ đến vụ án Mạc thị gia tộc bị liên luỵ bởi phế Thái tử, lợi dụng nó làm bình phong.
Thập Tam nói:
"Nhị Nhẫn muốn giết hôn quân, nhưng không có cơ hội. Ngươi còn nói chuyện Thái tử muốn lợi dụng ta ám sát hôn quân, vì thế thầy trò các ngươi liền tương kế tựu kế."
"Đúng vậy. Sư phụ nhiều năm qua vần muốn ám sát hôn quân, đáng tiếc hôn quân tuy rằng háo sắc, nhưng chỉ lâm hạnh quan lại thế gia đệ tử. Giả mạo con cháu quan lại dễ bị người ta phát hiện, sư phụ vẫn không cách nào xuống tay. Bởi vậy vừa nghe thấy cơ hội này, ông cảm thấy có thể cân nhắc."
Thập Tam cúi đầu suy nghĩ:
"Vì sao không cho Uông Chí trực tiếp hạ độc, giết hôn quân?"
Diệp Bùi Thanh đáp: "Ngươi nghĩ mà xem, binh quyền của ta và phụ thân đều bị hôn quân thu hồi, Hoàng hậu lại nắm quyền lực lớn trong cung. Nếu hôn quân vừa chết, Hoàng hậu nhất định sẽ giết Thái tử, sau đó để huynh trưởng Tề Lẫm của mình mang binh giết đến kinh thành.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!