Chương 11: Tình cảm tốt đẹp có thể duy trì bao lâu?

Năm ngày sau là ngày hoàng đạo, thế tử phu nhân lại làm lễ lại mặt.

Lão thái thái lớn tuổi hay lo nghĩ, phái người dặn riêng Thập Tam trước khi lên kiệu phải chuẩn bị xong tất cả, đi vệ sinh luôn, đừng nửa đường lại hạ kiệu, không an toàn.

Diệp Bùi Thanh cười nói:

"Ngươi đã thấy mình bất hiếu thế nào chưa, khiến tổ mẫu nhà ta ngay cả chuyện này cũng quản."

Thập Tam lạnh lùng nhìn hắn một cái, không lên tiếng.

Diệp Bùi Thanh phân phó bốn người theo hầu bên cạnh:

"Để không khiến lão thái thái lo lắng, trước khi lên kiệu mỗi người phải quan sát phu nhân đi vệ sinh một lần."

Mọi người muốn cười mà không dám cười, đáp: Vâng.

Vì thế, Thập Tam bị bốn bà già liên tục nhắc nhở, vòng qua vòng lại nhà vệ sinh vài lần.

Yêu cầu này thật sự thái quá, nhưng bản thân vốn đuối lý, Diệp Bùi Thanh nếu đã lên tiếng trước mặt hạ nhân, Thập Tam không thể không nghe theo. Trong phòng đánh nhau với Diệp Bùi Thanh thì chẳng sao, trước mặt người khác vô luận thế nào y cũng muốn giữ thể diện cho Diệp Bùi Thanh.

Huống hồ đi vệ sinh thôi chứ có khó gì đâu? Chỉ cần không phải lên giường, Thập Tam chẳng thèm so đo.

Vì vậy, cùng với hai mươi bộ binh thị vệ cùng nha hoàn người hầu của Mục Quốc phủ, cộng thêm một thế tử phong tư trác tuyệt, Thập Tam lúc này đây thuận lợi về tới Mai phủ.

Tất nhiên, đây cũng là lần đầu tiên vào Mai phủ của y.

Mười mấy tên tiểu tư đứng trước cửa, nghênh đón đoàn người tiến phủ, dẫn Diệp Bùi Thanh cùng Mai Úc đến nhà chính, bái kiến phụ mẫu. Từ nhỏ, Mai Úc đã không thân thiết với Mai Thượng thư, sau khi đứng dậy ông chỉ đơn giản ân cần hỏi thăm vài câu, rồi cùng Diệp Bùi Thanh nói đến việc trong triều.

Thập Tam được Tần phu nhân gọi vào hậu viện ôn chuyện.

Chuyện của Hồng Thuý mới qua không lâu, rõ ràng, vị Tần phu nhân chưởng quản Mai phủ này chính là người âm thầm bày mưu tính kế sau lưng đám nha hoàn, không thể khinh thường.

Y đối với Tần phu nhân cũng có chút hiểu biết.

Tần phu nhân tên là Tần Vận Phương, là biểu muội của phụ thân Mai Úc – Mai Thư Cẩn, gia tộc sâu xa. Mẫu thân mang theo nàng dựa vào quan hệ thân thích đến ở Mai Phủ, Tần Vận Phương cùng Mai Thư Cẩn mặc dù không sống gần nhau, nhưng cũng gặp nhau không ít lần.

Con người khi đến độ tuổi nhất định, sẽ nảy sinh ít tâm tư. Bọn họ đều là trai tài gái sắc, tuổi tác tương đương, mắt đi mày lại vài lần liền có chút tình cảm giấu trong lòng, rồi như bị đâm vào yết hầu, chẳng thể thổ lộ, chỉ gặp mặt mà không nói gì, yên lặng nuốt hận.

Đáng tiếc, tình cảm tốt đẹp ấy, đương nhiên khiến ông trời ghen ghét.

Hai người đều đã định hôn ước từ trước. Năm Mai Thư Cẩn mười bảy tuổi thì cưới con gái trưởng của Duệ Trạch hầu, người đó chính là thân sinh mẫu thân của Mai Úc.

Tần Vận Phương trái tim tan nát, Mai Thư Cẩn cũng cực kỳ đau khổ, hai người thỉnh thoảng gặp nhau nhưng không thể ở bên nhau, đúng là muốn sống không được, muốn chết không xong.

Vì thế, thành thân chưa được nửa năm, Mai Thư Cẩn và Tần Vận Phương đã tằng tịu với nhau, thề non hẹn biển, không chia không rời. Mai Thư Cẩn vì tương tư mà đổ bệnh trên giường không dậy nổi, Tần Vận Phương cũng khóc lóc cả ngày, nước mắt không ngừng rơi.

Mẫu thân của Mai Thư Cẩn thấy vậy đau lòng, liền thuyết phục mẫu thân Mai Úc, thú Tần Vận Phương làm nhị phòng.

Tình cảm giữa Mai Thư Cẩn và Tần Vận Phương, mẫu thân của Mai Thư Cẩn sao có thể không biết? Nhưng bà ta thèm muốn gia thế của Duệ Trạch hầu, nên mở một con mắt nhắm một con mắt không vạch trần mà thôi.

Vì vậy, mẫu thân của Mai Úc đỡ bụng bầu năm tháng, ngồi trong phòng vừa chăm sóc trượng phu cõi lòng tan nát, vừa lắng nghe lão phu nhân khuyên bảo nạp thiếp cho trượng phu mình.

Nàng cúi đầu nghĩ nghĩ nói:

"Nếu mẫu thân đã nói vậy, nào có đạo lý không theo?"

Mẫu thân của Mai Úc là ai? Là tiểu thư khuê các chân chính, hào phóng vô cùng. Nàng chẳng những thu xếp cưới Tần Vận Phương vào cửa, mà còn vì Mai Thư Cẩn đồng thời nạp ba vị thiếp thất.

Nhất thời trong nhà cực kỳ náo nhiệt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!