Từ xa, thấy hai tên cưỡi ngựa kia đã tỉnh táo lại, Gióng đành tiếc nuối tăng tốc đuổi kịp quân của mình.
Lúc này, bên trong quân chủ lực Ân một tướng đang bẩm báo:
- Bẩm đại tướng quân! Kẻ địch lần này có vấn đề, e rằng chúng có ý đồ gì khác.
Văn Hắc Toàn cười tự tin nói:
- Ý đồ gì chứ? Chẳng qua chúng đang dẫn ta vào vòng vây. Quân do thám không hề thấy bóng dáng của lũ mọi đó, chứng tỏ chúng nấp rất xa, đợi ta bị cản lại sẽ xuất hiện bao vây. Hừ! Trò trẻ con! Nhưng cũng không thể mong đợi gì ở đám người chưa khai hoá này.
- Vậy chúng ta…? – Tướng kia ngập ngừng hỏi.
- Hôm nay đại tướng quân ta sẽ dạy cho lũ man di này biết một điều
"đứng trước sức mạnh tuyệt đối, mọi mưu kế đều trở nên vô nghĩa". – Nói rồi Văn Hắc Toàn ra lệnh – Toàn lực đuổi theo! Phá tan phòng tuyến trước khi viện quân của chúng tụ hợp.
Toàn quân nghe lệnh rầm rộ tiến về phía trước, dẫn đầu vẫn là anh em nhà họ Tô. Vừa rồi bị rớt ngựa khi chưa giao phong với địch khiến Tô Trung mang một bụng nộ khí.
Sắp xếp của quân Văn Lang tuy bị nhìn thấu, nhưng xuất phát từ sự khinh thường của Văn Hắc Toàn, mọi thứ vẫn diễn ra như họ mong đợi.
Nhờ sự quen thuộc với địa hình, nên việc rút lui của quân Văn Lang không có quá nhiều khó khăn. Tuy quân Ân cũng có kỵ binh, nhưng số lượng không nhiều, vì hoàn cảnh chiến đầu không thích hợp. Thế là hai bên, một tiến một lùi vô cùng ăn ý.
Không lâu sau, quân núi Trâu đã hoàn thành nhiệm vụ trở về. Sau khi báo cáo thì họ lùi lại hậu quân để nghỉ ngơi và chăm sóc thương binh. Dù rất muốn ra trận, nhưng Gióng hiểu lúc này chưa thích hợp.
Đuổi sát theo sau, quân Ân cũng đã tiếp cận nơi Lang Báo đóng quân.
Chặn ngang con đường phía trước là rất nhiều công sự được làm từ tre, các chiến binh Văn Lang đứng phía sau. Rõ ràng, muốn vượt qua nơi này quân Ân không thể chỉ dựa vào vài nhóm quân tiên phong như trước đó.
Đã đến nơi này, hai bên cũng chẳng còn gì để nói với nhau, Văn Hắc Toàn nheo mắt nhìn về phía trước, ra lệnh:
- Vũ Nham, Trần Tịnh!
Các ngươi cùng anh em họ Tô phá nơi này cho ta!
Đằng sau, hai tướng lĩnh bước ra nhận lệnh. Binh lính của bọn họ theo sát phía sau, xếp song song với những đội quân trước đó.
Theo một tiếng hô dài, bốn tướng quân và binh lính dưới trướng ồ ạt xông về phía trước.
Lang Báo ra lệnh:
- Những chiến binh Cơn Gió đen, hãy cầm giáo của mình lên, giữ vững hàng phòng thủ! Không để chúng vượt qua! Cung nỏ phía sau nhắm chuẩn, bắn ngay khi chúng lại gần.
- Tuân Lệnh! – Tiếng đáp lại đều rang của đội quân Cơn Gió Đen.
Đứng trước hàng ngàn quân địch đang lao tới, vậy mà quân đội dưới trướng Lang Báo không hề tỏ ra chút e ngại. Trong mắt họ chỉ có sát khí lạnh lùng, nhiều năm liên tục chiến đấu khiến họ không hề bị dao động bởi bất kỳ kẻ địch nào.
Phía quân Ân, lính thuẫn đi trước mở đường, ý định hất đổ những chướng ngại phía trước. Tuy nhiên ngay lần đầu tông hết sức vẫn không suy suyễn hàng rào tre được chôn dưới đất kia bao nhiêu.
Không để chúng lấy đà cho lần tông thứ hai, quân Văn Lang đã tấn công từ bên trong bằng những ngọn giáo dài, linh hoạt luồng qua khe hở của hàng thuẫn mà đâm vào kẻ đứng sau. Sau lớp chiến binh cầm giáo, là những chiến binh dùng cung nỏ, liên tục thay nhau bắn tên tấn công vào hàng sau của quân Ân.
Ban đầu quân Ân cứ nghĩ chỉ cần vài lần tông, sẽ dọn ra một đường tiến công thoáng đãng. Nhưng chúng không hề biết rằng những thân tre tươi này được chôn rất sâu, và độ dẽo dai khiến chúng sẽ bật lại sau khi bị tác động.
Thấy binh lính của mình tấn công thiếu hiệu quả, lại bị tiêu hao bởi quân Văn Lang. Bốn tướng quân Ân không hẹn mà cùng tiến lên mở đường, làm gương cho thuộc hạ. Chúng biết chỉ khi đẩy lùi quân Văn Lang sau lớp hàng rào, thì mới rảnh tay chân mà phá đi rào chắn này.
Sự tham chiến của Vũ Nham, Trần Tinh và anh em họ Tô đem đến hiệu quả rõ rệt. Quân Ân thấy tướng quân xông pha như thế thì sĩ khí tăng mạnh, ra sức chiến đấu.
Thấy có biến, Lang Báo lập tức chặn Tô Trung, Tô Tín lại. Phải nói khả năng chiến đấu của Lang Báo quả thật kinh người, dùng sức của một trung niên lại có thể áp đảo được hai tướng quân trẻ tuổi sung sức.
Ngọn giáo của ông múa vùn vụt, đâm ra những đòn hiểm hóc bất ngờ, nhiều lần gần như đoạt mạng kẻ địch.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!