Chương 28: Quyền lực trụ cột

Nhìn cả khách sảnh chỉ còn lại Triệu Đông và Hùng Văn Bân, Thẩm Hoài rút thuốc từ trong túi ra, đưa cho Hùng Văn Bân, Triệu Bân: "Lão Hùng nhìn ra gì kỳ quặc rồi."

"Ừ!" Hùng Văn Bân cũng không để ý xưng hô của Thẩm Hoài với mình đã thay đổi, nhận lấy điếu thuốc, cũng không quản đã cai thuốc nhiều năm, rướn người châm thuốc, nói: "Cao Thiên Hà và Ngô Hải Phong minh tranh ám đấu bao nhiêu năm nay, nhưng công khai mâu thuẫn trong hội nghị thường ủy lại rất ít thấy.

Trong thị ủy người biết Chu Dụ là cháu gái Ngô Hải Phong cũng không nhiều, nhưng không phải không có. Lúc ấy Ngô Hải Phong điều Chu Dụ tới Đường Ấp đảm nhiệm bí thư khu ủy, nhìn qua cấp bậc thì là bình điều, nhưng đúng là hơi gấp gáp chút.

Từ phương diện này có thể nhìn ra nhiều khả năng Ngô Hải Phong sẽ đảo đài như lời đồn, tôi nghĩ chắc là khi xử lý hậu sự cho Trần thị trưởng đã để xảy ra chuyện gì đó…

"Thẩm Hoài là người tương quan trực tiếp với phó thị trưởng thường ủy Trần Minh Đức, Triệu Đông cho rằng Trần Minh Đức vừa chết, Thẩm Hoài liền mất đi chỗ dựa, tình cảnh ở Đông Hoa sẽ vô cùng gian nan. Nghe Thẩm Hoài và lão Hùng nói chuyện vân sơn vụ tráo đến bây giờ, Triệu Đông cũng nghe ra chút khác lạ. Lão Hùng thật là lợi hại a, Thẩm Hoài thầm tự nhủ: Nếu không phải mình là người trong cuộc, chưa chắc đã nhìn vấn đề thấu đáo được như ông ấy. Hùng Văn Bân nói tiếp:"Ngô Hải Phong sắp bị đảo đài rồi, Cao Thiên Hà chưa hẳn đã có thể được lợi, có lẽ trong tỉnh còn sẽ phái người đến Đông Hoa…

"Lúc này Triệu Đông mới ý thức được vấn đề xảy ra ở đâu, vấn đề ở chỗ Thẩm Hoài không hề có tâm thái sợ hãi. Đổi lại người khác, ô dù bị đổ, bản thân lập tức sẽ bị đánh áp, đá thẳng xuống hương trấn, kẻ đối địch mà mình từng đắc tội lại là thượng cấp trực tiếp, thử hỏi khi đó ai còn có thể có tâm thái bình thường như Thẩm Hoài Chẳng qua Triệu Đông vẫn nghi hoặc hỏi thêm:"Nếu trong tỉnh đã quyết định sẽ tiếp tục phái người đến chỉnh đốn Đông Hoa, vậy Thẩm thư ký lưu lại trong thị ủy không phải càng tốt…

Ý tứ cho rằng, dù trong tỉnh phái người nào, Thẩm Hoài cũng đều có được chỗ dựa..

"Không thể nói Ngô Hải Phong đảo đài được, chẳng qua cái ghế bí thư thị ủy là ngồi không nổi nữa rồi. Ngoài ra tới Mai Khê là do tôi chủ động yêu cầu."

Thẩm Hoài không gấp nói rõ ràng, nhưng cũng chứng thực một bộ phận suy đoán của hai người:

"Tôi theo phó thị trưởng Trần Minh Đức đến Đông Hoa đã được hơn nửa năm, trước đây còn chưa hiểu chuyện, Trần thị trưởng cũng nghĩ sự tình ở Đông Hoa quá giản đơn. Tôi mà cứ tiếp tục ngồi trong thị ủy cũng không giúp ích được gì nhiều, không bằng xuống hương trấn làm hai ba năm, rèn luyện bản thân đã rồi tính…"

"…" Hùng Văn Bân nghe Thẩm Hoài nói vậy, liền căn bản nắm giữ được tình hình, thầm nghĩ: Cho dù Ngô Hải Phong có được điều đi làm chủ nhiệm nhân đại (hội đồng nhân dân) thì làm sao so được với "ông trời con" bí thư thị ủy.

"Ở xưởng thép tôi từng làm mất mặt Cát Vĩnh Thu, tất nhiên hắn sẽ hận tôi vào xương. Vừa rồi Hải Bằng cũng nói xưởng thép Mai Khê là cái hố ***. Nếu Cát Vĩnh Thu thật sự đến Hà Phố đảm nhiệm phó bí thư hoặc bí thư, tôi trực tiếp yêu cầu hắn được chủ quản công nghiệp Mai Khê, chắc hắn sẽ vui vẻ nhìn tôi nhảy vào trong hố *** này."

Thẩm Hoài lại nói tiếp: "Triệu Đông, cậu có muốn đến Mai Khê với tôi không?

"Thẩm Hoài cố ý không nói quá rõ ràng, cứ thế trực tiếp mời Triệu Đông đi theo mình, qua đây cũng muốn nhìn hắn có dũng khí liều một lần hay không. Triệu Đông hơi do dự, Thẩm Hoài nói khá mơ hồ, hắn có thể biết bối cảnh Thẩm Hoài rất thâm hậu, hỗn giang long không sợ tọa sơn hổ, nhưng với loại nhân vật nhỏ như hắn, chỉ cần đạp sai một bước liền vạn kiếp bất phục. Hùng Văn Bân khẽ ho một tiếng, Triệu Đông cắn cắn răng, nói:"Những năm nay ở trong xưởng thép tôi cũng chịu đủ thiệt thòi rồi, sớm nên quyết đoán rời đi mới đúng, chỉ đáng tiếc Thẩm thư ký cậu không quen Hải Văn sớm…"

Nghe Triệu Đông nói vậy, tâm tình Thẩm Hoài cũng nóng lên, kích động vỗ vỗ vai Triệu Đông, trực tiếp nói rõ ràng với hai người:

"Nhiều khả năng trong tỉnh sẽ phái phó trưởng ban tổ chức tỉnh ủy Đàm Khải Bình tới Đông Hoa đảm nhiệm bí thư thị ủy. Có điều trình tự tổ chức còn chưa được bắt đầu, nên giờ vẫn chưa có tin tức truyền ra. Nhưng chắc chắn một điều là Ngô Hải Phong tất phải nhả ghế bí thư thị ủy ra, đây cũng là nguyên nhân Ngô Hải Phong gấp gáp giúp Chu Dụ điều tới vị trí tốt hơn. Chẳng qua những tin tức này tạm thời phải bảo đảm bí mật tuyệt đối…"

Tuy sớm đã có dự đoán, nhưng khi nghe Thẩm Hoài tiết lộ, Hùng Văn Bân không khỏi hít sâu một hơi.

Giờ hắn mới chân chính nhận thức được cái chết của Trần Minh Đức đem lại biến chuyển lớn đến thế nào. Không như vậy trong tỉnh không có lý do gì trực tiếp kéo Ngô Hải Phong xuống ghế bí thư thị ủy, ép chặt không cho Cao Thiên Hà có cơ hội thượng vị, hơn nữa còn trực tiếp nhét một bí thư thị ủy đến Đông Hoa.

Song nói gì thì nói, Hùng Văn Bân hiểu rằng: lúc này mình cược đúng rồi!

Đàm Khải Bình một mình đến Đông Hoa nhận chức, tình cảnh hắn đối mặt chỉ tốt hơn Trần Minh Đức trước kia chút xíu mà thôi. Rốt cuộc đại quyền nằm trong tay bí thư thị ủy, nhưng cũng sẽ không khá hơn bao nhiêu, hắn

- cô gia quả nhân, lạ nước lạ cái, muốn làm chuyện gì cũng khó.

Sau khi đến Đông Hoa, muốn phá cục, điều Đàm Khải Bình cần làm trước tiên chỉ có thể là lôi kéo những quan viên sớm bị đẩy ra ngoài rìa như hắn.

Có quyền chỉ là một phương diện.

Muốn làm được việc, nhất định phải có người mình tin được. Quyền lực chân chính đâu chỉ tới từ chức vụ, muốn củng cố được quyền lực còn phải ỷ vào cả hệ thống. Không chỉ Đàm Khải Bình cần có nhân thủ, nếu muốn làm ra một phen sự nghiệp ở Đông Hoa, Thẩm Hoài cũng tất phải có hệ thống của riêng mình.

Lúc này Hùng Văn Bân đã có thể xác nhận: Tuy không biết quan hệ giữa Đàm Khải Bình và Thẩm Hoài đến cùng như thế nào, nhưng hắn có lòng tin lưu lại Đông Hoa, vậy chắc hẳn hắn là tiên phong dò đường mà Đàm Khải Bình bố trí trước khi đến nhận chức.

Bọn hắn cũng tất phải thông qua Thẩm Hoài mới có thể được tiến cử đến trước mặt Đàm Khải Bình…

Trong căn phòng lượn lờ khói thuốc, ba người đang mải bàn bạc thì cửa phòng đang khép chặt bỗng đột nhiên bị đẩy ra.

"Hì hì, ba nha, ba chết chắc rồi, nếu để mẹ biết ba lại hút thuốc, thể nào cũng bị lải nhải cả năm…" Tiếng kêu thanh thúy của Hùng Đại Linh từ sau mặt cửa truyền vào.

Thẩm Hoài quay đầu nhìn lại, ánh đèn le lói ngoài hành lang hắt lên thân hình yểu điệu bên cửa ra vào của Hùng Đại Linh, người nàng chắn lấy ánh đèn khiến chung quanh thân thể như được phủ kín bởi một tầng hào quang.

Hùng Văn Bân lúng túng dập nửa điếu thuốc xuống, Triệu Đông cũng ngớ người như gà gỗ, tiếc rẻ hút liền hai hơi rồi đem điếu thuốc dí vào gạt tàn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!