Một chiếc Audi màu đen sáng loáng dừng lại trước cổng chính trường đại học. Dương Bảo Nghi nâng kính mắt lon ton nhảy xuống, thật không may mắn cho cô nàng, gót giày nhọn vấp phải hòn đá nhỏ, cô nàng oanh liệt dùng tư thế ếch vồ mồi chụp đất.
Bên kia, Vương Thiên Minh lừ mắt nhìn tư thế "Không được đẹp cho lắm" của đồng đội kiêm bà xã nhà mình.
Ách! không biết tổng bộ nghĩ như thế nào lại cho nàng vào đội đặt nhiệm hàng ma nhỉ???
"Ô ~~~ Ông xã! thật xui xẻo!" Nhất định âm khí chỗ này quá nặng! Nhất định là vậy rồi!!!
Dương Bảo Nghi vừa phun cát trong miệng "Phèo phèo!" Mấy tiếng vừa oan ức làm nũng.
Vương Thiên Minh lấy từ ba lô ra chai nước suối cho cô nàng súc miệng. Không nói gì, chỉ lẵng lặng nhìn xung quanh.
Âm khí, oán khí, tà khí… một loạt những thứ không khí quỷ dị đều xuất phát từ một căn phòng mà lan rộng ra toàn bộ khuông viên của trường.
Sắc mặt Vương Thiên Minh càng lúc càng trầm, không mặn không nhạt phun ra một câu: "Không giống như người!".
Mà Dương Bảo Nghi nghe xong câu này lập tức đem ngụm nước đang ngậm trong họng dâng tặng hết cho hắn làm đẹp da mặt.
Tên nào đó hình như đã quá quen thuộc với cảnh này, đen mặt rút khăn giấy ra chùi chùi, chùi đến là khô
- sạch
- sáng!!!
Sau khi lau xong liền túm cổ bà xã lôi sền sệt vào trường.
Dương Bảo Nghi không ngừng trong lòng nhai lại n câu mắng người sắp thuộc làu đến nơi.
Hừ hừ! Ông xã thúi, dám mắng cô không phải người à?!?!
"Ông xã! Anh xem kìa!" Dương cô nương to mồm la quang quát.
Vương Thiên Minh theo hướng tay cô chỉ nhìn sang.
Bên này, Dịch Vương Thiên Anh vẫn giữ nguyên trạng thái ban đầu, hai tay choàng hai bên, câu cổ Phùng Ngọc Nhi và Phùng Thanh Thanh. Đột nhiên bên tai truyền đến giọng nói "đã lâu không nghe".
Phùng Ngọc Nhi nhanh hơn một bước, mỉm cười, sau đó trưng ra bộ dáng chủ nhân gọi thú cưng hết sức biến thái: "Ai u! Cẩu cẩu! Cẩu cẩu phu! Hai người cũng đến à?!"
Vương Thiên Minh nhìn ba người, chầm chậm giật chai nước trên tay Dương Bảo Nghi, sau đó nhắm hướng Phùng Ngọc Nhi ném tới.
"Con bà nó! Nhà ngươi chán sống???" Người nói câu này là Dịch Vương Thiên Anh.
Nguyên nhân ư?
Chính là bạn Ngọc Nhi của chúng ta vô cùng tinh mắt né sang bên, còn rất "thuận tay" và "Vô ý" đẩy Dịch Vương cô nương vào lãnh đạn.
Làm xong mới thấy… Amen, Amen! Tội lỗi tội lỗi!!!
"Mầy là thằng nào?" Vương Thiên Minh nhíu nhíu mày, nhìn tên này tương đối quen nhưng chẳng biết đã gặp khi nào "Thiên Anh tỷ nhà ta đâu?"
"Ông nội nhà ngươi đây!" Dịch Vương Thiên Anh tức giận trừng mắt, chỉ thiếu nước ôm tim bậc ngửa ra thôi.
Cô cùng lắm chỉ thay đổi hình thức bề ngoài có một chút,"đẹp trai" hơn một chút, khí phách hơn một chút, có cần khoa trương đến mức không nhận ra hình dáng luôn không??? Hừ Hừ!
(TG: Ói ra mật !! =.=")
Năm người lúc trước ở khu huấn luyện chính là bạn tốt, sau khi kết thúc khóa đào tạo mới phân ra năm người hai nơi, nhưng là có nhiệm vụ gì cũng giúp nhau thực hiện.
Vương Thiên Minh quăng bà xã qua một bên, sãi bước đến bên cạnh Dịch Vương Thiên Anh, hai tay nắm nắm nhàu nhàu mặt cô, còn cả gan nắm tóc cô giật giật.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!