Quản lý của Nghê Giản rất
xem trọng chuyến đi Thượng Hải lần này. Anh ta xuất phát trước một ngày, đi theo Nghê Giản cả buổi, nói cho cô biết hôm họp báo phải mặc kiểu
quần áo như thế nào, làm kiểu tóc ra làm sao...
Nghê Giản không nghĩ tới trang phục, kiểu tóc nên đồ đạc chuẩn bị đi xa không khác gì ngày thường.
Vừa mở tủ ra nhìn, anh ta đã tự đi đến để chọn lựa. Nhưng quần áo treo
trong tủ không có nổi một bộ lễ phục, ngay cả mấy chiếc váy cũng bị bỏ
qua không thương tiếc.
Anh ta vô cùng lo lắng kéo Nghê Giản đến cửa hàng mua quần áo. Nghê Giản không thích mua sắm cho lắm, nhưng anh ta là một người cầu toàn, đòi
hỏi thái quá. Một khi thấy món đồ không hợp ý, mỗi phút mở lời, anh ta
sẽ dùng những lời lẽ gay gắt để nhận xét, khiến không ai nỡ nhìn thẳng
vào bộ váy đẹp đẽ.
Nghê Giản đành đầu hàng.
Bọn họ đi dạo cả ngày mới tìm được một bộ lễ phục hài lòng.
Nghê Giản từ phòng thử đi ra, ánh mắt nhìn thẳng. Anh ta đứng dậy xoay
Nghê Giản một vòng, nói: " Jane, đây mới là bộ váy cô nên mặc".
Nghê Giản giơ tay phải lên, cho anh ta nhìn chiếc nẹp trên cổ tay: " Anh chắc chắn chứ?".
" Tất nhiên". Anh ta trịnh trọng trả lời: " Venus dù bị gãy tay cũng vẫn là nữ thần, đây không phải là khuyết điểm nhỏ nhặt, mà là cái đẹp chưa
trọn vẹn".
Nghê Giản liếc nhìn anh ta: " Cảm ơn anh".
Cô nhìn mình trong gương: " Tôi không hiểu lắm".
Anh ta hỏi: " Không hiểu gì?".
Nghê Giản: " Tiêu điểm của giới truyền thông là nữ diễn viên chính, tôi
chỉ là một họa sĩ truyện tranh, đứng đơn độc mà thôi, có nhất định phải
như vậy không?".
" Có cần, tất nhiên là cần phải như vậy".
Anh ta là người làm ăn, có dòng máu kinh doanh trong mình. Anh ta nói
hết điều này đến điều kia, Nghê Giản nghe cả buổi mới nắm được một vài
ý, cô cau mày: " Tôi chỉ là họa sĩ vẽ truyện tranh, anh nói quá khoa
trương rồi".
Anh ta đáp: " Tôi không bảo cô ngay lập tức phải bước vào giới này, tôi
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!