Hơn 6h, Nghê Giản đã đến nhà Lục Phồn.
Trong nhà lâu không có người ở, mùi ẩm mốc xông hết vào mặt. Nghê Giản mở cửa sổ ra trước, sau đó quét dọn qua phòng khách và phòng ngủ, lau bàn ghế lại một lần nữa.
Bữa tiệc dọn dẹp, mất gần một tiếng đồng hồ.
Cô rửa tay, ngồi trên ghế sofa nghỉ ngơi một lúc, đoán Lục Phồn có lẽ đã ăn xong cơm tối ở đội, liền bắt tay vào làm chút gì đấy cho bản thân.
Lần đầu tiên cô vào bếp cũng là ở nhà Lục Phồn, món đậu bắp và trứng gà, vừa nghĩ tới dạ dày đã thấy khó chịu.
Vì thế, không nên xào rau vì độ khó rất cao.
Nghê Giản đi rửa rau, tìm trong tủ gầm được nửa gói mì sợi, ngửi không thấy mùi nấm mốc. Cô nghĩ nấu rau với mì chắc sẽ không có vấn đề gì.
Nghĩ thế nào, cô liền làm thế ấy.
Nhưng hiển nhiên Nghê Giản đã đánh giá cao bản thân. Mì nấu xong, mặn khó mà nuốt nổi. Cô nếm thử một miếng liền bê cả nồi mì trước mặt đi đổ. Nghê Giản đang bê nồi mì đổ vào thùng nước gạo bỗng rụt tay lại.
Nếu như Lục Phồn ở đây, nhất định anh sẽ không vứt đi
Anh rất tiết kiệm, cô biết.
Nghê Giản nhìn chằm chằm vào nửa nồi mì trước mặt, do dự một hồi, lại bưng trở về, bỏ thêm hai bát nước vào, quấy đều lên, cố gắng ăn.
Bụng xem như đã được lấp đầy.
Cô dọn dẹp phòng bếp rồi đi tắm. Từ phòng tắm đi ra, cô mở điện thoại, thấy tin nhắn của Lục Phồn.
" Anh đang đứng ở cửa ra vào".
Nhìn thời gian, là 20" trước. Nghê Giản vứt khăn, lê dép chạy ra cửa.
Cửa vừa mở, cô nhìn thấy Lục Phồn.
" Không phải 9h sao?". Cô vươn tay kéo anh vào.
" Sao không mặc quần áo vậy?". Lục Phồn đóng cửa, thuận tay ôm lấy cô: " Tóc cũng không sấy".
Nghê Giản nói: " Em vừa tắm xong. Anh chờ lâu không?".
" Không lâu". Lục Phồn ôm cô đi đến chiếc sofa bên cạnh, cầm khăn xoa tóc cô.
" Không được như thế này. Trời lạnh đấy". Lục Phồn buông khăn, lấy áo khoác trên ghế đưa cho cô: " Em mặc vào trước, để anh đi mua máy sấy".
Nghê Giản giữ chặt anh lại: " Không cần đâu".
Lục Phồn không nghe lời cô, đi ra cửa.
Nghê Giản ôm lấy anh: " Hôm nay thế là được rồi, ngày mai mua".
Lục Phồn xoay người, nhìn cô, nhớ ra gì đó.
" Em đợi một chút".
Anh vào phòng ngủ, lôi một chiếc hộp dưới gầm giường ra.
Trong thoáng chốc, anh lấy ra một chiếc máy sấy cũ.
Nghê Giản ngạc nhiên: " Ở đâu ra vậy?".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!