Chương 6: Phò mã thương tiếc nhau

Giữa trưa hôm sau, Chu Phú với vẻ mặt ấm ức đi tới Luật Cần quán.

Lại phát hiện từ người gác cổng đến thủ vệ, ánh mắt mỗi người nhìn hắn đều có vẻ cười, ai, sao có thể không cười đây?

Hắn cởi trần chạy tới chạy lui ba vòng ở trong hoàng thành mà, đều do nương tử ra lệnh, khiến hắn chạy khắp cả cung, từ khuya khoắt chạy đến buổi

trưa hôm nay, mệt muốn chết không nói, dọc theo đường đi còn gặp nét mặc đặc sắc của đám cung nhân, làm hắn không đất dung thân, quả thật muốn

cởi cả quần trong ra, che kín gương mặt.

Thật vất vả mới chạy về

điện Thanh Khê được, thì nương tử đã đến Quân Cơ xứ rồi, chỉ bỏ lại hai

tiểu cung nữ phục vụ hắn ăn cơm, hắn vốn định nghỉ ngơi, nhưng lại nhớ

tới chưa xin nghỉ ở Luật Cần quán, và chưa nói gì với A Thu, mà hắn thì

không thể không có trách nhiệm như vậy, nên liền rửa mặt xuất cung.

Nhưng ai biết, không ra thì thôi, vừa ra tới thì những ánh mắt khác thường

liền kéo tới ùn ùn, không ngờ chỉ là một buổi sáng, mà sự tích hắn cởi

trần chạy đã truyền khắp hoàng thành.

"Phò mã cực khổ."

Người gác cổng ở Luật Cần quán vừa thấy hắn liền nói thế, khóe miệng còn rụt rụt, hiển nhiên cười đến nghẹn. rồi

"..."

"Phò mã phải mặc nhiều thêm, coi chừng bị lạnh." Đến chỗ giám thị lấy bảng hiệu, giám thị đại nhân còn nói với hắn như thế.

"..."

Thật vất vả dập tắt lửa tranh luận ra khỏi Luật Cần quán, lên ngựa tuần

thành, cho là rốt cuộc có thể thanh tịnh một chút, ai ngờ A Thu vẫn nói

thầm bên tai hắn:

"Phò mã, ngài có không để ý thế nào, cũng phải

chú ý thân phận chứ? Hoàng cung là nơi nào? Không có chỉ dụ tuyệt đối

không thể đi vào, ngài nói ngài náo loạn như vậy, không phải khiến mặt

mũi của công chúa mất hết sao, chẳng trách ngài ấy trừng phạt ngài không nể mặt."

Nhớ tới mình sai vặt cận thân mà công chúa tự mình chọn cho phò mã, mà hôm nay phò mã lại không có lý trí chọc giận công chúa, A Thu thật cảm thấy tương lai của mình ảm đạm quá.

"Ta..." Chu Phú có khổ khó nói, hắn cũng không thể nói với người khác nói,

nương tử không phải vì hắn tự mình xông vào cung mới phạt hắn...

Thiên ngôn vạn ngữ chỉ hội tụ thành một câu giải thích:

"Không phải như vậy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!