Chương 50: (Vô Đề)

Edit: ~ Nhi ~

Beta: Sulli

Hai người cùng ngồi xe trở lại phủ công chúa, vừa xuống xe, bọn họ đã nhìn thấy hình ảnh mà có nằm mơ cũng không tưởng được.

Chu phụ rớt cằm xuống đất, cứng ngắc nhìn nha đầu vẫn không có phản ứng

gì kia, trong đôi mắt to đầy vẻ khó hiểu, ông âm thầm chỉ chỉ bóng người đứng trước phủ công chúa, hỏi: "Đã tìm tới cửa luôn rồi… Đối địch với

Tiểu Phú Quý luôn rồi… Làm sao bây giờ?"

Thật ra không phải ông thu tiền mà không làm việc, mấu chốt là, ông chưa làm gì thì người ta đã tự động tìm tới cửa, An tiểu tử rốt cuộc là muốn làm gì? Định không cho nha đầu đường lui luôn sao?

Một chiêu chủ động xuất kích này quá hung mãnh, khiến bọn họ bất ngờ

không phòng ngự, bị đánh mà trở tay không kịp, mà Tiểu Phú Quý bị đánh

còn không hiểu đầu đuôi câu chuyện thế nào, đầu óc choáng váng không rõ

nguyên do.

Ai, Chu phụ nhìn Trì Nam vẫn lạnh mặt như cũ, trong lòng vô cùng vội

vàng muốn biết, hiện giờ tâm của nha đầu rốt cuộc là đặt trên ai.

Nhớ lại trình độ si mê của nàng với An tiểu tử ngày trước, Chu phụ cảm

thấy lo lắng trùng trùng, Tiểu Phú Quý chỉ sợ là phải làm vật hi sinh

rồi… Ai, hài nhi đáng thương của ta…

Trước cửa phủ công chúa, Chu Phú đen mặt nhìn An tướng quân trực tiếp

cầm thương tới cửa khiêu chiến. Thật ra Chu Phú cũng không cảm thấy gì

trước hành vi tới cửa gây hấn của hắn, quan trọng là, hắn vừa mở miệng

hỏi lý do vì sao khiêu chiến, thì An tướng quân lại mị hoặc cong môi,

đánh giá Chu Phú từ trên xuống dưới một lượt, quang minh chính đại nói:

"Ngươi là trượng phu của Trì Nam? Không được tốt lắm. Lúc trước ta không ở trong kinh, bây giờ ta đã trở về, ngươi tất phải trả nàng cho ta."

Chu Phú cảm thấy trong đầu vang lên từng tiếng ong ong, mệt cho hắn còn

cảm thấy vị An tướng quân dung nhan tuấn mĩ này là quân tử nhẹ nhàng,

không ngờ chuyện đầu tiên sau khi hắn ta trở về là muốn đoạt nương tử

với hắn, đây coi là gì? Nương tử từ trước đến giờ vẫn đều là của Chu Phú hắn, cái gì gọi là "tất phải trả nàng lại cho ta"?

Cây thương của An tướng quân chỉ thẳng vào mặt Chu Phú, bạch y phong lưu phóng khoáng, nụ cười bên môi vừa điên cuồng, vừa nóng nảy bá đạo:

"Chắc là không bị dọa đến ngốc luôn rồi chứ? Ta đã từng nói với Trì Nam, chờ ta năm năm, năm năm sau, ta nhất định sẽ hồi kinh cưới nàng.

id_đ_l_q_đx Chỉ là tính khí của Trì Nam cao ngạo, giận dỗi với ta nên

mới có thể gả cho loại người cục mịch như ngươi, ngươi ngàn vạn lần đừng tưởng là thật. Ngươi cùng cực cả đời, không xứng với nàng đâu."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!