Chương 35: Phụ thân của phò mã

Hai người bị không nể mặt ném ra phủ công chúa, Lan di và biểu muội Điệp Chi liền rơi xuống thảm hại, cái mông vốn bị đánh trầy da sứt thịt của

Lan di càng thêm đau rát, giống như không còn là của mình.

Liễu Điệp Chi đứng dậy từ dưới đất, xoa bả vai bị ném đau, đời này nàng

ta còn chưa từng bị khuất nhục vậy, Tiêu Trì Nam ngươi nhớ cho ta, nợ

này ta nhất định sẽ đòi lại.

"Thứ gì, lại dám ngăn trở đường đi của bổn tướng gia?" Một âm thanh kinh ngạc vang dội truyền đến, ngay sau đó chính là tiếng kêu rên gọi trời,

gọi phụ thân gọi mẫu thân của Lan di.

Liễu Điệp Chi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một ông cụ râu trắng tóc bạc

đang chống eo, trợn tròn đôi mắt, nhấc chân đá Lan di đang lăn trên đất.

Ông cụ này chính là Bách Lý Tung Hoành, ông ta đã mấy ngày không làm

phiền Chu Phú rồi nên cảm thấy trong lòng khó chịu, đúng lúc nghe nói

hôm nay hắn ở phủ công chúa, Thừa Tướng gia không nói hai lời liền lên

ngựa chạy tới, ai ngờ còn chưa vào, liền thiếu chút bị một vật khổng lồ

đụng ngay mặt.

Nếu như tiểu nha đầu bên cạnh đụng vào mình, Bách Lý thừa tướng cảm thấy miễn cưỡng có thể tiếp nhận, nhưng cố tình lại bị một bà già mập, không hề đẹp đẽ, còn nặng như trâu đụng vào, quả thật xúi quẩy.

Liễu Điệp Chi đi qua đỡ mẫu thân đang lăn lộn dưới đất dậy, hung hăng

trợn mắt nhìn Bách Lý Tung Hoành một cái, thật là người ngã gục uống

nước lạnh cũng bị ê răng, họ đã bị người ta ném ra rồi, lại còn đụng

phải một ông già dã man nóng nảy.

Lan di nhăn nhó, run run rẩy rẩy đứng lên, Bách Lý thừa tướng khinh bỉ

liếc bà ta một cái, đang muốn bảo lão phụ nhếch nhác này cút đi, nhưng

đang liếc thấy mặt của bà ta liền ngây ngẩn cả người, gương mặt này hình như ông ta đã thấy ở đâu... Là nơi nào đây?

Bách Lý thừa tướng mặc dù đã hơn 70, nhưng trí nhớ từ trước đến giờ

không tệ, chỉ rà soát tướng mạo của Lan di trong đầu một lần, liền nhớ

tới, chỉ vào Lan di đang đầu óc choáng váng, thoi thóp một hơi kêu lên:

"Là ngươi!"

Ngay sau đó Bách Lý tướng gia đẩy Liễu Điệp Chi đang đỡ Lan di ra, bắt

lấy hai cái cánh tay của Lan di lay mạnh: "Lại là ngươi!" trong mắt Bách Lý thừa tướng tràn ra ánh sáng kích động: "Đi mòn giày sắt không tìm

được, đến khi gặp được chẳng tốn sức gì. Mau nói cho ta biết, tiểu tử

Trương Tấn kia ở nơi nào? Ở nơi nào?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!