Chương 24: Phò mã hiến vật quý

Từ xưa tới nay chưa từng có ai nghĩ tới, sẽ có người thuần phục được con

ngựa điên cuồng thế, phải biết, thuần phục ngựa phải có kỹ thuật, không

có chút công phu là vạn vạn không làm được, chớ nói chi là tiếng huýt

vừa rồi, chỉ có người thuần phục ngựachuyên nghiệp mới có thể tạo ra,

mọi người sửng sốt một lát sau, tiếng hoang hô vô biên mới vang lên.

Đại hoàng tử Dự Phỉ rất ngoài ý muốn nhìn Chu Phú trong làn sóng hoan hô,

tuyệt kỹ thuần phục ngựa của hắn có vẻ khá quen, năm, sáu năm trước hình như từng thấy cảnh tượng này, hắn, không phải là... đại hoàng tử đè xuống nghi ngờ trong lòng, quyết định yên lặng theo dõi biến hóa.

Tình thế lúc nãy, dù Trì Nam ở trong xe cũng có thể cảm thấy hết sức nguy

cấp, nàng nghĩ tới Chu Phú sẽ ngăn trở giùm nàng, sẽ cứu nàng ra khỏi

xe, nhưng không có nghĩ tới Chu Phú sẽ đi thuần phục hai con ngựa điên

rõ ràng đã bị kích thích cực lớn kia, kỹ năng này thuần phục ngựa nếu

không phải là có người cố ý truyền cho, Chu Phú tất nhiên sẽ không biết.

Trên người phò mã của nàng, rốt cuộc còn có bao nhiêu bản lãnh mà người ta nhìn không thấu?

Trì Nam đi xuống xe, Chu Phú cỡi ngựa đỏ, tay trói ngựa trắng, đi tới trước mặt Trì Nam giống như hiến vật quý, thành thật cười một tiếng:

"Hì hì, hai con này đều là ngựa tốt, có người không biết, lại xem chúng như lừa, thấy trên người chúng bị quất máu dầm dề, thật quá đáng thương."

"..."

Trì Nam thấy Chu Phú mồ hôi dầm dề, nụ cười tươi sáng dưới ánh mặt trời

càng thêm chói mắt, nàng giơ tay lên muốn sờ con ngựa trắngkế bên, lại

bị đại hoàng tử Dự Phỉ theo tới sau đó ngăn cản.

"Công chúa, súc sinh không có nhân tính, cẩn thận bị thương quý thể."

Trì Nam nghe đại hoàng tử Dự Phỉ nói như vậy, bên môi liền tràn lên một nụ

cười khiến người ta nhìn không thấu, nâng tay lên xoa lông bờm của con

ngựa trắng, con ngựa xoa đầu né vài lần, rồi cảm thấy Trì Nam cũng không có ác ý, liền cọ nhẹ lên cánh tay Trì Nam như có linh tính.

Từ

xưa liệt mã hãn huyết, lông đỏ đứng đầu, ngựa trắng thì tính tình dịu

ngoan hơn, không ngờ hôm nay lại cùng nhau lâm vào điên cuồng, nhìn lại

hai con ngựa này màu lông chính gốc, không tựa như hoang dại, trong lòng Trì Nam liền kết luận, phóng ngựa hành hung nhất định là có người cố ý, chỉ không biết là để hù dọa nàng, hay để giá họa, náo loạn lung tung

di☻ễn♠đà‿n♠lê♠q☻uý♠đôn.

"Nương tử, hai con ngựa rất ngoan, chúng

ta dẫn bọn nó về nhà đi." Chu Phú vẫn còn tính trẻ con, nên đưa ra đề

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!