Chương 17: Phò mã giương oai

"Công chúa, phò mã đi đâu chứ?" Ngọc Khanh đi theo Trì Nam vào Ngự Hoa Viên, nhìn chung quanh rồi hỏi.

Đôi tay Trì Nam khép vào trong tay áo, khuôn mặt u sầu, đứng kế bụi cây

tịnh đế hải đường, ngắm nhìn bầu trời, lạnh lùng nói: "Đợi."

Trì

Nam nói xong chữ "đợi" này, liền không nói thêm gì nữa, chỉ lẳng lặng

đứng kế cây hải đường phồn hoa rực rỡ, nhắm mắt dưỡng thần .

Ngọc Khanh im lặng nhìn bóng lưng Trì Nam, liếc mắt nhìn một đám cấm quân sau lưng, chờ cái gì?

Qua khoảng nửa canh giờ, từ phía đông nam truyền đến tiếng vang đá vụn nổ

tung, kinh thiên động địa, Trì Nam mở đôi mắt đen bóng gợn sóng ra, giận tái mặt.

"Đây là..." Ngọc Khanh từ hướng của âm thanh phán đoán địa điểm, sau đó kinh hãi nói: "Là điện Nguyên Dương của Thái hậu."

"Đi thôi." Trì Nam khẽ cau mày, lạnh lùng nói.

Ngọc Khanh vung tay lên, cấm quân sau lưng liền theo sát phía sau, tất cả

mọi người đều than thở trong lòng, không hổ là trưởng công chúa, lại có

thể biết trước trong cung sẽ xảy ra chuyện.

Khi đoàn người Trì

Nam chạy tới điện Nguyên Dương, chỉ thấy hai nam tử đang đánh nhau, một

lát sau, Chu Phú liền dùng sức mạnh ném đối phương ra thật xa, đụng vào

cây hòe trong điện Nguyên Dương, lại một tiếng nổ vang, lá cây rơi lộn

xộn.

Mà thái hậu nương nương trang phục lộng lẫy, lại bị sợ đến

ngồi liệt trên mặt đất, ôm một tiểu cung nữ không tiếng động buồn bã

khóc, Hạ trưởng thị vệ dẫn một đội thị vệ tuần tra đứng ở một bên, không biết nên giúp ai đánh ai, trường hợp cực kỳ hỗn loạn.

Trì Nam

đến cũng không khiến hai người đang đánh hăng say dừng lại, nàng cũng

không hề quản xem bọn họ làm cái khỉ gió gì, chỉ đi tới bên cạnh Thái

hậu, đỡ bà dậy, hỏi "Chuyện gì xảy ra?"

Thái hậu thấy Trì Nam

đến, lập tức đẩy tiểu cung nữ đang cho bà tựa ra, chuyển qua nhà vào

trong ngực Trì Nam, không tiếng động buồn bã khóc trong nháy mắt thăng

cấp biến thành lớn tiếng nước mắt ròng ròng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!