Ban đêm, Chu Phú kéo thân thể mệt mỏi, tâm linh bị thương, trở lại phủ công chúa.
Bên trong phủ mới vừa lên đèn, Chu Phú cố ý đi dạo một lát trong sân mới về phòng, lúc này nương tử cũng đã trở lại, chắc sẽ lúng túng, cho nên
trên đường Chu Phú trở về phòng suy nghĩ kỹ mấy lời dạo đầu, ai biết,
trong chính viện quả thật đèn dầu sáng rỡ, bọn hạ nhân đã sớm thắp đèn
cho nương tử, nhưng bên trong phòng lại không sáng ngời như trước.
Nương tử còn chưa trở lại sao? Chu Phú thầm nhủ trong lòng, lại thấy ma ma
quản gia tươi cười rạng rỡ đi đến, lễ độ nói với Chu Phú:
"Phò
mã, hôm nay Thái hậu bày cung yến, mời tất cả công chúa và phò mã, nên
trưởng công chúa không trở lại, kính xin phò mã tắm rửa thay quần áo rồi đến dự tiệc."
Chu Phú có chút mê mang: "Cung yến?" Phản ứng sau một lúc lâu mới bừng tỉnh hiểu ra nói: "A, chính là mời khách ăn cơm."
Chu Phú nhớ tới mình vừa vào cung từng gặp thái hậu, cái khác cũng chẳng có gì, chẳng qua là cảm thấy mẫu thân của nương tử, rất trẻ tuổi, rất đẹp, cũng rất yếu ớt, động một chút là muốn dùng nhân sâm duy trì, không dễ
phục vụ như những nữ nhân lấy chồng ở nông thôn.
Mặc dù trong
lòng còn có chút vướng mắc, rất là bất mãn với hành động quá khích của
nương tử đêm qua, nhưng Chu Phú quyết định nên lấy đại cục làm trọng,
phối hợp chỉ thị của ma ma quản phủ, đi hồ Nguyệt Thanh tắm nước nóng,
thơm ngào ngạt, rồi nhẹ nhàng khoan khoái đến dự tiệc của nhạc mẫu.
Đây là lần thứ ba Chu Phú vào cung, nhớ tới kinh nghiệm hai lần trước, chỉ hy vọng lần này đừng náo loạn như trước thôi.
Hôm nay là Thái hậu mở tiệc, nên trước cửa Quang Hoa cung đều là quan lại
quyền quý lui tới, hoàng thân quốc thích, có tốp năm tốp ba, có
hai ngườilàm bạn, chỉ có Chu Phú một mình dắt ngựa đi qua.
Hạ
trưởng thị vệ từng bị giáo huấn ở lần thứ hai Chu Phú xông vào cung thấy Chu Phú vóc người to lớn, người cao ngựa lớn thì muốn tiến lên kêu rồi
lại do dự, Chu Phú dắt ngựa đi ngang qua mặt hắn, chợt quay đầu lại,
nhìn Hạ trưởng thị vệ.
Trên gương mặt ngăm đen khỏe mạnh lộ ra nụ cười thật thà chất phác, bàn tay Chu Phú nhấc lên, vỗ mạnh lên vai Hạ
trưởng thị vệ, nói một câu: "Huynh đệ, lần trước xin lỗi."
So
sánh với sự hào phóng của Chu Phú, Hạ trưởng thị vệ ngược lại hơi ngượng ngùng, gãi đầu cười ha ha, liền giả bộ gặp phải người quen để rời đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!