Cái áo ngực rốt cuộc cũng bị phò mã mạnh mẽ cởi ra, trên hai bầu ngực ngạo
nghễ, là hai nụ đào mượt mà đáng yêu, Chu Phú nuốt nước miếng, cố nén
kích động muốn cắn vào, dùng ngón tay nhẹ nhàng kìm trên hai nụ đào.
Bàn tay Chu Phú không thô ráp, nhưng cũng không trơn láng, đầu ngón tay có
nốt phồng dày, chạm vào trên người Trì Nam liền có thể kích thích nàng
nhẹ nhàng run rẩy, Chu Phú đứng giữa hai chân Trì Nam, cởi ra từng phần
quần áo trên người Trì Nam như muốn xơi tái nàng.
Đôi tay bị Chu
Phú kéo ra hai bên, hai bầu ngực đứng thẳng ở trước mắt Chu Phú, cuối
cùng nhịn không được vẻ hấp dẫn gần ngay trước mắt, môi lưỡi cực nóng
lập tức bọc lên, gặm cắn qua lại giống như phía trên dính mật đường.
"Đừng cắn, đau!" Da thịt ở ngực là mềm mại nhất mềm mại, sao chịu nổi hành hạ như thế, Trì Nam khẽ nhíu mày oán giận nói.
Chu Phú nhận được chỉ thị của nương tử, không dám cắn nữa, liền đổi thành
mút, hắn dùng sức mạnh như đứa trẻ đang thèm sữa nên, chỉ chốc lát sau
liền hút hai nụ hoa hồng đến mức bóng nước, Trì Nam không chịu nổi sự
kích thích mạnh mẽ, nên thân thể không ngừng giãy dụa, trong miệng cũng
phát ra không ít tiếng thở dốc rên rỉ.
Hai bầu ngực bị Chu Phú
xoa bóp gặm cắn trở nên cương cứng, lúc này Chu Phú mới chơi đã, nên đưa bàn tay xuống hai chân khép lại của Trì Nam.
Chen vào từ trong khe hở, chạm phải da thịt ở nơi cấm địa ít ai đụng vào, chỗ đó đã sớm tràn lan nước xuân, nhiệt tình như lửa.
Chu Phú đưa ngón tay vào trong đó, Trì Nam kêu lên một tiếng, theo bản năng mở chân ra, ngón tay cũng rút ra, lây dính không ít nước, Trì Nam hơi
thẹn thùng quay đầu đi chỗ khác, không nhìn hắn, ai ngờ Chu Phú lại đưa
ngón tay đến trước mặt Trì Nam, thoa phần ước át lên môi Trì Nam, còn
mình thì lập tức nghiêng người che kín lên, khiến trong lỗ mũi hai người nhất thời tràn đầy mùi dâm mị diễ↕n☾đ✦àn☾lê☾q✦uý☾đ↕ôn☮
"Nương tử, buông lỏng một chút, ta vào đó."
Da thịt trắng noãn của Trì Nam dần dần biến thành màu hồng, sáng bóng mê
người, Chu Phú vén vạt áo đã cởi dây của mình ra, xâm lược thẳng vào
thánh địa hằng mơ ước.
Sự khít khao như bị nghẹt thở làm cho đầu
óc Chu Phú không đúng mực, nhẫn tâm đâm vào như đóng cọc không biết mệt
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!