Sắc trời còn sáng, ánh vàng mờ nhạt xuyên qua tầng mây chiếu nghiêng xuống.
Ở một con phố tại góc Tây kinh thành tiếng người đã huyên náo, sáng sớm
khu chợ luôn huyên náo bận rộn, tiếng rao hàng của các tiểu thương vang
lên liên tiếp, người người chen chúc, cá nhảy nước tung tóe, phác họa ra thế gian muôn màu rõ ràng.
Trải qua một buổi sáng sớm bận rộn, chợ rốt cuộc ngừng nghỉ, nhưng vẫn có người đến người đi.
Trước cửa hàng thịt heo, có một nữ tử phong nhã hào hoa, áo gai vải thô lại
khó giấu vẻ đẹp thoát tục, đôi môi mỏng mím chặt, khóe mắt nhếch lên,
nói tóm lại, chính là vẻ mặt hung dữ, ánh mắt mặc dù không bén nhọn, lại hết sức bất thiện.
Có một tòa núi băng mặt thối đứng trước cửa hàng thịt heo, cho dù không bán thịt heo cũng có thể tạo ra sự chỉ chỉ chõ chõ.
"A Phú, khi nào thì vợ của ngươi có thể cười một cái, nàng ta cứ bày khuôn mặt lạnh lẽo u ám đó cả ngày lẫn đêm, về sau ai còn nguyện ý tới nhà
ngươi mua thịt hả?" Một cụ bà nhìn thê tử của Chu Phú nói.
Sau
tiệm thịt heo, một nam tử đen thui, bền chắc to con ngây ngô cười một
tiếng, giơ tay chém xuống, một miếng thịt heo liền rơi vào bàn cân vô
cùng chính xác.
"Hì hì, nương tử của ta không thích cười, các vị
hàng xóm láng giềng xin đừng trách. Vừa đúng tám lượng năm tiền, Ngô
thẩm ngài lấy được rồi."
Các hương thân xếp hàng mua thịt lại cảm thấy ngạc nhiên với đao pháp của Chu Phú lần nữa, bởi vì vô luận ngươi
muốn bao nhiêu cân lượng, hắn vung đao xuống, thì tuyệt sẽ không phí đao thứ hai, là người chính xác có tiếng ở chợ.
"A Phú, không phải
đại nương nói ngươi, thương thê tử không sai, nhưng nếu si mê thì không
đúng. Ta luôn dạy bốn nhi tử của ta, thê tử thương thí thương, nhưng
đáng đánh thì phải đánh, nên mắng cũng phải mắng, nếu không họ sẽ không
nhớ được."
Đại nương nói chuyện đã sinh bốn nhi tử, năm xưa bị ác bà bà khi dễ dữ dội, khổ lực lắm mới thành bà bà, nên luôn không nhìn
nổi con dâu của người khác hưởng phúc.
Chu Phú không biết làm sao trả lời đại nương, liền cười ngây ngô, hồi lâu mới phát ra mấy chữ: "Ta... Sẽ nói với nàng ấy."
A Thủy bán cá bên cạnh thích khích bác tham gia náo nhiệt, nên nói theo:
"Ưm hừm, hắn ta đâu phải thương nàng ta, rõ ràng là sợ nàng ta, Chu lão
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!