Trần Tân thật cẩn thận, dưới tình huống không quấy nhiễu đến Tề Bình nắm lấy cục lông nhỏ trắng muốt lên, vừa nhìn, là một bé thỏ nhỏ xíu.
Không phải thỏ bông, mà là một bé thỏ sống sờ sờ.
Thỏ con bị nắm lên còn chưa tỉnh lại, chỉ là uốn éo. Trần Tân từ trên người thỏ con cảm thụ một luồng dao động mỏng manh mà lại rất quen thuộc ── Đó là một con tinh thần thú.
Lúc này bình tĩnh lại cảm thụ lần nữa, Trần Tân phát hiện trên người Tề Bình cũng có luồng dao động tinh thần không giống với lúc trước.
Là một lính gác.
Là lính gác à, Trần Tân thầm nghĩ.
Lính gác, dẫn đường thời đại này tuy ngang vai ngang vế như người bình thường, sinh hoạt hằng ngày cũng không có khác biệt quá lớn, nhưng khi phụ huynh phát hiện con mình là một năng lực giả khó tránh khỏi vui vẻ.
Nhưng thoạt nhìn dáng vẻ Trần Tân một chút cao hứng cũng không có, lại không bế Tề Bình lên để chúc mừng, cũng không có nhanh chóng đi kêu Tề Lí Cách đến xem, mà là ôm lấy thỏ con yên lặng ngồi xuống bên cạnh, bắt đầu vuốt lông cho thỏ con.
Trần Tân mặt không chút thay đổi, nhưng trong bụng thật mất hết hình tượng mà lớn tiếng reo vang: Trời ơi trắng quá, má ơi mềm quá!
Vuốt lông xong, anh nhẹ nhàng nhéo nhéo lỗ tai thỏ con, sau đó áp thỏ con vào sát mũi, ngửi ngửi.
Y hệt như Tề Bình, là mùi sữa, là bé thỏ mùi sữa, thật đã quá.
Trần Tân nhịn không được hèn mọn mà cười thỏa mãn.
Một giờ sau, một nhà ba người ngồi ở trên sofa phòng khách, hai người lớn kẹp Tề Bình ở giữa.
Tề Bình hưng phấn đến mức gần như muốn ngất xỉu, ôm thỏ nhỏ reo hò không ngừng được:
"Con có thỏ con! Con có thỏ con!"
Thật là của con hả?
Tề Lí Cách cười nói:
"Đương nhiên, nó sẽ là bạn tốt của con."
Bạn tốt! Tề Bình giơ thỏ nhỏ lên hoan hô, thỏ nhỏ cũng vui vẻ mà uốn éo cái đuôi.
Mập Mạp cùng chim lớn ngồi ở trên bàn nhìn bọn họ, thỉnh thoảng khoa tay múa chân xì xào bàn tán.
Tuy rằng trong nhà nhiều thêm một sinh vật nhỏ đáng yêu, nhưng Mập Mạp cũng không sợ địa vị mình chịu uy hiếp chút nào, bởi vì nó tin tưởng mình là một con gấu trúc anh tuấn uy vũ! Chim lớn sẽ tiếp tục thích nó, mà thỏ con mới tới cũng sẽ quỳ gối ở dưới bàn chân chip bông của nó.
Nó đã chuẩn bị xong sẽ dắt theo thỏ con cùng nhau trang bức!
"Bình sữa không ngờ là một lính gác, còn là lính gác thỏ con...... Ha ha ha! Một tổ hợp thật kỳ quái!" Tề Lí Cách ảo tưởng một chút tương lai Tề Bình sau khi lớn lên trở thành một lính gác cao lớn uy mãnh, nhưng bên người lại mang theo một con thỏ lông xù bé xíu, hình ảnh đó thú vị quá chừng hà.
"Vậy con hẳn nên tìm một dẫn đường mãnh thú, nói thí dụ như là...... hổ? Không sai, là con hổ, một yếu một mạnh, một công một thụ, cuộc sống đối xứng tuyệt vời." Trần Tân nghĩ tới hình ảnh đối xứng hài hòa kia, không nhịn được cả người sướng muốn chết.
Vì thế bắt đầu từ ngày hôm đó, gia đình nhỏ lại có thêm một tiểu lính gác.
Ngày tháng nuôi con quả thật nhanh vô cùng, Tề Lí Cách có khi cảm thấy Tề Bình vẫn là một thai nhi nho nhỏ trong tử cung cơ học, chỉ chớp mắt vài cái, lại chớp mắt thêm vài đó, rốt cuộc cũng đã vào tiểu học.
"Tề Lí Cách! Tề Bình! Bị muộn rồi!" Âm thanh Trần Tân từ lầu một truyền tới lầu 2, lầu 3, Tề Lí Cách cùng Tề Bình mỗi người còn đang trùm trong ổ chăn cùng nhau run lên, nhưng vẫn không tỉnh lại như cũ.
Trần Tân nhìn kim giây trên đồng hồ đeo tay không ngừng đi tới, lửa giận trong lòng bùng lên. Đợi lát nữa phải trước tiên đưa Tề Lí Cách đi làm, lại đưa Tề Bình đi học, cuối cùng mới đến anh đi làm.
Anh không thể chịu nổi trong ba người có một người đi trễ, cho dù một giây cũng không thể nhịn, nhưng là hai cha con nọ lại không một chút nào để bụng.
"Thức dậy! Lại không thức dậy lát nữa cha đi lên hai ba con liền thảm!" Trần Tân vừa rống giận vừa thay bọn họ sắp xếp lại túi làm việc cùng cặp sách, nhưng mà anh thu dọn xong rồi, lại không có người nào đi xuống cả.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!