Chương 70: PN: Nuôi con đến gà bay chó sủa (3)

Từ sau khi Trần Tân sử dụng ra cách thức ứng phó với style bệnh thần kinh kia, Tề Bình hơi thu liễm lại, ít nhất mức độ tố chất thần kinh từ 100% rơi xuống 50%, tật xấu vừa nghe thấy tiếng khóc liền muốn ngủ của Tề Lí Cách cũng đỡ không ít, ít nhất mỗi ngày có thể tỉnh táo một lúc ở trong tiếng khóc.

Chính là tiếp tục sau đó, bất kể Trần Tân đối phó thế nào với Tề Bình cũng vô dụng, tình hình không có chút tiến triển nào.

"Nó vẫn là một đứa nhỏ."

Tề Lí Cách đứng ở trước giường em bé mặt không chút thay đổi, nhìn Tề Bình khóc oa oa nói:

"Có lẽ yêu cầu của chúng ta đối với nó quá cao."

Trần Tân mặt không chút thay đổi y hệt đứng ở trước giường em bé, nói:

"Nhưng yêu cầu của nó đối với chúng ta cũng quá cao, ai có thể chịu nổi một đứa nhỏ mỗi ngày cứ khóc lóc như vậy."

"Bảo mẫu thật là vĩ đại, phải cho bà phí bồi thường tinh thần." Bọn họ mời bảo mẫu phụ trách chăm sóc Tề Bình trong thời gian làm việc, sau khi tan việc mới do bọn họ tiếp nhận.

Tề Á là người thông minh, mới mang theo Tề Bình mấy ngày liền biết đứa nhỏ này là nít quỷ, nhanh chóng giao nhiệm vụ cho Tề Lí Cách. Đương nhiên Tề Lí Cách cùng Trần Tân không có khả năng vì loại chuyện nhỏ nhặt này mà tức giận, nhiều lắm thì có chút khổ não.

Tề Lí Cách nhìn Tề Bình, nhịn không được ôm bé con vào trong ngực dỗ dành. Rõ ràng là đứa nhỏ đáng yêu như vậy, làm sao lại thích khóc thành như này chứ?

Trần Tân cũng vậy, Trần Tân tuy rằng phiền muộn bé con, nhưng cũng khó tránh khỏi đau lòng, nhịn không được sát lại đến hôn nhẹ lên khuôn mặt nhỏ khóc đến đầy mặt nước mắt của bé con.

Nói ra cũng lạ, sau khi anh hôn xong, Tề Bình thế nhưng dần dần ngưng khóc, cuối cùng giương đôi mắt to ngập nước nhìn Trần Tân, một dáng vẻ em bé ngoan.

"Ối chao ~đặc biệt tốt với anh nha ~" Tề Lí Cách ám muội mà nhìn Trần Tân một cái, biểu tình khi nói muốn mặt tiện bao nhiêu thì có đủ bấy nhiêu.

Trần Tân bị cậu nhìn đến cả người khó chịu, vội nói:

"Ngoan là tốt rồi, anh hôn rồi thì em cũng hôn lại, cân đối!"

"Biết rồi, biết rồi, thật hết cách với anh......" Tề Lí Cách vẻ mặt hết cách mà lại gần hôn Trần Tân một cái,

"Như vậy vừa lòng sao? Tiểu yêu tinh!"

"Bảo em hôn bé con lại hôn anh làm gì, em xem, nó lại khóc"

Tề Lí Cách ôm Tề Bình dỗ, cúi đầu hôn xuống, thế nhưng vô dụng. Cậu giao Tề Bình cho Trần Tân, đổi lại Trần Tân hôn một cái, nhưng vẫn là vô dụng.

"Vừa nãy không phải dừng lại sao? Sao không quy luật như vậy." Tề Lí Cách nhịn không được nói như câu nói như là Trần Tân sẽ nói, bất đắc dĩ mà lại gần hôn một cái.

Nói ra cũng lạ, cậu vừa hôn, Tề Bình lại ngưng khóc, mở to đôi mắt màu xanh lúc ngập nước lục nhìn cậu.

Tình huống gì đây?

Ưmm......

"Mau! Đây là sở trường của anh mà! Tìm ra quy luật của Tề Bình!"

Loại chuyện tìm ra quy luật như thế này Trần Tân am hiểu nhất, anh suy nghĩ hai giây, đáp:

"Đồng thời một người ôm bé con, một người hôn bé con mới được."

Tề Lí Cách nhướng mày, cho nhận xét:

"Đứa nhóc con này, thật xa xỉ."

Trần Tân cùng Tề Lí Cách nghĩ không sai, Tề Bình chính là đứa nhỏ xa xỉ, vừa nhạy cảm lại khuyết thiếu cảm giác an toàn, yêu cầu toàn bộ người thấy được trong tầm mắt đều phải thương bé con thì bé mới ngoan, nhưng chỉ có một người chăm sóc bé con lại không chịu, nhất định ít nhất phải có hai người.

Việc này rơi vào Tề Á càng có lý do để tiểu ác ma ở lại trong nhà Tề Lí Cách, đến cuối cùng, Tề Lí Cách cùng Trần Tân dứt khoát ký văn kiện, trực tiếp trở thành người giám hộ của Tề Bình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!