Chương 51: Nụ cười vặn vẹo xuất hiện trên gương mặt dữ tợn máu chảy đầm đìa

Lúc Tề Lý Cách cùng Trần Tân đến rạp chiếu phim, liền nhìn thấy hai người Tony và Wells.

Cả hai đều mặc áo sơmi giống nhau, ngay cả balo đeo cũng giống nhau. Wells đang quay mặt lại cúi đầu nói chuyện cùng Tony, hai cánh tay mỗi cái đang nắm lấy ngón tay út của Tony lúc ẩn lúc hiện.

Hắn nắm một hồi, Tony liền rút tay ra, nhưng hắn lập tức lại nắm tiếp, tiếp tục lại lúc ẩn lúc hiện.

Bàn Tân. Tề Lý Cách kéo Trần Tân nhỏ giọng nói:

"Anh nói xem bọn họ là xu hướng gì đây?"

Giấu đầu hở đuôi.

"Loại hành vi này thực sự không đáng học hỏi, chúng ta nên làm tấm gương tốt đẹp cho bọn họ."

Vì vậy, Tề Lý Cách cùng Trần Tân tay nắm tay một cách quang minh chánh đại xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Bọn họ xuất hiện phách lối như vậy, động tác đầu tiên mà Wells làm chính là nắm hoàn toàn tay Tony, không hề ngây thơ như nắm đầu ngón út, Tony cũng phối hợp để cho hắn nắm, hai người một bộ dáng cùng nhau ngăn cản kẻ thù.

Tề Lý Cách nhất thời có loại cảm giác thoải mái, đúng thiệt là trẻ nhỏ dễ dạy.

"Bàn Tân, mua bắp rang, còn muốn đồ uống." Tề Lý Cách sai Trần Tân, quay đầu lại hỏi:

"Tony tiên sinh thân ái, ăn bắp rang không?"

Đương nhiên ăn.

Tony cao quý lãnh diễm nhìn Tề Lý Cách, đồng thời chỉ chỉ balo trên lưng Wells mang, nói:

"Mà Wells ở nhà đã làm xong rồi, cũng không tệ lắm."

Wells vội vàng gật đầu, vẻ mặt biểu tình

"Lại coi nè, tui chính là giỏi như vậy đó".

Tề Lý Cách cảm giác mình bị tổn thương rồi, yên lặng mà tìm Trần Tân đã đi rồi.

Lúc này Trần Tân đang đứng tại quầy nhỏ nhìn đủ vị bắp rang ở đằng trước, vẻ mặt nghiêm túc đến mức giống như đang thao luyện binh sĩ.

"Không biết em thích ăn vị nào sao?"

Tề Lý Cách kề sát tới sau lưng của anh, cằm để vai anh.

Anh biết. Trần Tân duỗi tay ra sau, sờ đầu Tề Lý Cách,

"Anh làm sao có thể không biết em thích ăn vị nào chớ. Anh chỉ là muốn biết, có cách nào để có thể làm ra mỗi viên bắp rang giống nhau hay không?"

"Đặt ở trong vật chứa rất nhỏ rất nhỏ rồi cho nổ từng viên từng viên sao?"

"Hay là... Thôi bỏ đi, em thích ăn." Trần Tân mua một hộp bắp rang vị sô cô la, lại mua cho Tề Lý Cách một ly đồ uống.

Tề Lý Cách đi theo phía sau anh, thật lòng cảm thấy anh có thể sống được đến hai mươi mấy năm không dễ dàng gì, vì vậy tò mò hỏi:

"Tật xấu này của anh có thể ăn cơm không? Nhìn thấy hạt cơm có thoải mái hay không? Em thấy anh ở nhà ăn cũng khá ngon miệng mà, làm sao vừa ra ngoài liền phát bệnh rồi."

Trần Tân cũng không nghĩ nhiều, thuận miệng đáp:

"Anh chỉ biết là đó là cơm do em làm, cái khác ngược lại không nghĩ nhiều như vậy. Ăn bên ngoài thì không vui vẻ, món mình làm thì miễn cưỡng chấp nhận."

Nghe đáp án này, Tề Lý Cách quyết định phải làm cơm càng ngon hơn cho Trần Tân, mỗi ngày đều phải cho anh ăn thật vui vẻ, ăn phải thật ngon miệng!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!