Mập Mạp rơi trên đất, mọi người vây xem đầu tiên là ngây người, sau đó thì...
Tony làm thinh trực tiếp không thèm đếm xỉa, Wells nhìn chó của mình một cái sau đó liền tiếp tục nhìn Tony, mà Tề Lý Cách thì cười ha ha.
Một người duy nhất phản ứng bình thường trong bốn người chính là Trần Tân.
Trần Tân bước một bước dài về phía trước ôm lấy Mập Mạp, một phát đạp Prometheus bay xuống, quát:
"Ngu xuẩn, cút sang một bên!"
"Mập Mạp, có đau hay không? Có chỗ nào không thoải mái hay không?"
Trần Tân ôm lấy Mập Mạp, kiểm tra toàn bộ không có đáng ngại sau đó liền không ngừng mà sờ sờ vỗ vỗ, thỉnh thoảng dịu dàng hỏi vài tiếng.
Mập Mạp không biết nói chuyện, nắm thật chặc quần áo Trần Tân, vùi thân thể mềm oặt vào trong lồng ngực Trần Tân. Prometheus sốt ruột bay xuống bên cạnh lo lắng kêu lên, thế nhưng mà nó nhất định kiên quyết không quay đầu lại, chỉ dùng cái mông tròn đối mặt chim lớn.
Nó giận rồi đó.
Chim lớn đáng ghét vậy mà làm trò ở trước mặt Mèo Nhỏ với chó lớn để nó ngã xuống! Ngã ở trên sàn nhà! Không thể cùng vui vẻ chơi đùa nữa!
Prometheus thiệt sốt ruột!
Nó muốn xin lỗi Mập Mạp, thế nhưng Mập Mạp không để ý tới nó, nó đành phải là chuyển hướng tìm sự giúp đỡ của chủ nhân.
Nhưng nó hơi đánh giá cao tình thương của Trần Tân dành cho nó, Trần Tân không chút ý nghĩ nào muốn giúp nó, thấy nó ở bên cạnh kêu a a, không chút lưu tình mà quở mắng nó.
"Có đầu óc hay không hả? Mày làm sao không tự mình ngã thử xem? Mập Mạp nhỏ như vậy mày lại cam lòng làm ngã nó? Không biết chăm sóc thì để đó đừng chạm vào! Có hiểu hay không!"
Trần Tân càng nói càng kích động, cuối cùng lại đưa chân đạp Prometheus, chim lớn ủ rũ cúi đầu bị đạp một phát trên đất, đầu cũng không dám ngẩng lên.
Tề Lý Cách mắt thấy Trần Tân bạo lực gia đình với tinh thần thú, cảm thấy hình ảnh không quá hài hòa, vội vã đi tới nói:
"Được rồi được rồi! Đạp nó làm gì, đang chơi mà đừng cẩn thận từng li từng tí như vậy."
Cậu đi tới tùy ý nhào nặn Mập Mạp hai cái, lại vuốt lông cho Trần Tân, thấy Trần Tân không hề tạc mao như vậy nữa sau đó liền ôm lấy Prometheus ngã trên mặt đất không dám ngồi dậy.
Prometheus rất ủ rũ, mới thoáng cái gần như là đang trách cứ bản thân, được Tề Lý Cách ôm đứng lên liền giả chết không hề nhúc nhích.
Tề Lý Cách đầu tiên là hôn nó một cái, liền xoa lấy lông ngốc của nó, tiếp tục an ủi:
"Mập Mạp nhất định biết mày không phải cố ý, mày ngoan như vậy, làm sao lại cố ý bắt nạt nó chứ?"
Prometheus yếu ớt mà gật đầu.
"Chúng ta đi tìm Mập Mạp xin lỗi có được không? Lần sau lúc chơi đùa cùng nhau càng cẩn thận hơn."
Prometheus vẫn là yếu ớt mà gật đầu.
Nhìn thấy biểu hiện của Trần Tân cùng Prometheus, Tề Lý Cách ý thức được một vấn đề.
Giữa năng lực giả cùng tinh thần thú tồn tại một mối liên hệ vi diệu, các loại hành động mà Trần Tân đối xử với Prometheus không đơn thuần biểu thị sự cưng chiều của bọn Trần Tân đối với Mập Mạp, cũng biểu hiện ra khi mà dẫn đường của mình bị thương, Trần Tân sẽ sản sinh sự tự trách mãnh liệt, thậm chí còn sẽ xuất hiện hành vi tự mình hại mình.
Đây là phản ứng khi vô cùng yêu thích dẫn đường của mình mới có được, mà việc này đồng thời cũng là một dấu hiệu nguy hiểm.
Một lính gác bởi vì dẫn đường mà dễ dàng bị chi phối bởi tâm tình, không phải lính gác tốt, không chỉ khả năng làm hại đến dẫn đường, cũng có thể khiến cho bản thân rơi vào nguy hiểm.
Gặp phải tình huống như thế, Tề Lý Cách có lười biếng đi chăng nữa cũng không thể không chú ý tới.
Cậu tiến lên kéo lấy chân Mập Mạp, không để ý đến Trần Tân ngăn cản, trực tiếp kéo cả đầu cả chân của Mập Mạp lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!