Chương 3: "Ngài xác định ngài không có bệnh dại sao?"

Edit + Beta: Ruby

Sau khi mỉm cười tiễn khách hàng rời đi, hào quang vạn nhân mê của Tề Lý Cách lập tức biến mất, như là khí cầu bị đâm thủng ngã liệt trên mặt đất, chỉ có thể lười biếng mà nhúc nhích.

"Thiệt làm biếng quá..."

Cậu cầm giữ triết lý nhân sinh tồn tại kiểu

"Ngồi sẽ không đứng, có thể nằm sẽ không ngồi", thời khắc cần thiết ngã xuống để nạp điện.

Cậu chậm rãi nhúc nhích đến cửa phòng làm việc, vất vả khắc khổ dùng đỉnh đầu mở cửa, nhúc nhích đi vào.

Tony ở trước quang não đánh chữ thật nhanh, không để ý tới Tề Lý Cách quay tới quay lui trên đất.

Tony Tony! Tề Lý Cách mềm oặt gọi:

"Cậu có nhìn thấy tinh thần thú của tôi không? Tôi không nhìn thấy nó..."

Tinh thần thú là đồ vật đặc biệt của lính gác dẫn đường, người bình thường không thể nhìn thấy, là thực thể hóa của ý thức tinh thần của bọn họ, lấy hình dáng động vật mà xuất hiện, có thể từ biểu hiện của tinh thần thú mà xem trạng huống tinh thần hiện tại của người đó.

Tony tùy ý dùng cằm ra hiệu xuống dưới, Tề Lý Cách vui vẻ mà nhúc nhích đi về phương hướng kia.

Ở văn phòng, chỗ giữa ghế sô pha cùng bàn trà, một cục vo tròn nho nhỏ nằm ở nơi đó. Xem gần thêm chút nữa, là một con sinh vật trắng đen ──

Là một con gấu trúc.

Gấu trúc chỉ dài bằng cẳng tay của Tề Lý Cách, lười biếng giống y như chủ nhân nó mà nằm trên đất. Tinh thần thú của Tony, cũng chính là một con mèo mướp nhỏ, ngồi ở trên người nó, vẫy đuôi khẽ vung một cái mà vỗ nó, mà nó vẫn còn hoàn toàn không phản ứng mà uốn tại chỗ kia.

Tề Lý Cách vừa vui vẻ hừ hừ, vừa đến gần cọ nó.

Con mèo mướp nhỏ xem thường nhìn liếc bọn họ một cái, nhảy xuống thân thể gấu trúc, trở lại bên người chủ nhân của mình.

Cuối cùng trước năm giờ tan sở, Tony đá tỉnh Tề Lý Cách từ lâu ngủ đến bất tỉnh nhân sự.

Làm bạn bè nhiều năm, hai người từ lâu đạt thành nhận thức chung, muốn Tề Lý Cách người này đi làm bình thường là chuyện không thể nào.

Bởi vậy giờ làm việc bình thường chủ yếu do Tony công tác, phòng bồi dưỡng sau khi tan tầm mới phải chiến trường chân chính của Tề Lý Cách.

"Ngày hôm nay có ba tổ cần phải thụ tinh, tư liệu ở trên bàn. Còn có hai tổ C289, F58 cần phải quan sát, chuẩn bị cho tốt rồi đi."

Tề Lý Cách xoa xoa con mắt, dưới dâm uy của Tony kéo theo gấu trúc của mình chậm rãi bò vào phòng bồi dưỡng.

Tony xác nhận Tề Lý Cách không có ngủ ở phòng bồi dưỡng sau đó mới rời khỏi công ty.

Tony tiểu Tề Lý Cách hai tháng, năm nay cũng là hai mươi sáu tuổi.

Y vóc người đẹp, lúc tại trường học của người dẫn đường thành tích xuất sắc nhất, bây giờ mở một phòng kinh doanh quy mô nhỏ, mà công ty hai người làm ăn tốt, tại trên ngành nghề sinh dục lăn lộn phong sanh thủy khởi.

Y mặc dù là cái không cảm giác được kỳ ba của độ tương dung, mà cho rằng không cần để một lính gác đến tự gây phiền phức.

Bởi vậy coi như là những người bạn cùng trường trước đây lần lượt tìm được bạn đời của mình, y vẫn cứ không có áp lực chút nào, mỗi ngày nên đi làm thì đi làm, thỉnh thoảng mắng mỏ Tề Lý Cách, cuộc sống đến mức cực kỳ thoải mái.

Bạn lữ thứ này, chờ y rảnh rỗi đi chữa khỏi não hư sau đó trở lại thảo luận tiếp.

Trước khi về đến nhà, Tony cần phải đi qua một đoạn hẻm tối. Con hẻm kia chỉ có đèn đường lóe lên hơi yếu ở phần cuối, có một đoạn đen kịt thật lớn, chính giữa còn bày không ít ở tạp vật, người đi đường đi qua nơi này đều đi đến kinh tâm táng đởm.

Mà Tony đã đi qua con hẻm này đã nhiều năm, hơn nữa trị an thành phố tốt đẹp, y cũng không cảm thấy đáng sợ.

Ngày hôm nay y cũng như trước kia, mang theo cặp làm việc, nhịp bước vững vàng đi vào con hẻm, mượn từ kinh nghiệm phán đoán nơi nào có chướng ngại vật cần phải vượt qua.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!