Chương 27: "Chúng ta tạm thời xa nhau một thời gian đi."

Edit + Beta: Ruby

- ---------------

Hai người ăn cơm xong, Trần Tân dọn dẹp xong bát đũa trở lại phòng khách, chỉ thấy Tề Lý Cách lười biếng làm ổ trên ghế sofa, online chế độ icon mặt tiện.

"Em vừa suy nghĩ một chút, không đúng lắm á... Anh nói em ở bên anh là có ý gì? Anh không biết làm cơm, tiền lương nói không chừng còn không nhiều bằng em, phòng ở cũng nhỏ hơn em, tính khí kém vậy, quy củ lại một đống, tinh thần thú cũng không dễ thương như Mập Mạp vậy, em ở bên anh không có lợi."

Tề Lý Cách nói rất có đạo lý, Trần Tân trong khoảng thời gian ngắn càng không có cách nào phản bác.

Anh đứng ở trước ghế sofa nhìn Tề Lý Cách, suy nghĩ tới hết thảy điều liên quan với người này.

Trần Tân từng gặp rất nhiều người diện mạo đẹp, nhưng rất ít người bì được với tướng mạo khiến người ta mê muội của Tề Lý Cách.

Tề Lý Cách không chỉ đẹp, còn vóc dáng cao, tỉ lệ vóc người lại tốt.

Cá tính cậu ôn nhu, dễ tính, đối với người nào cũng cười hì hì. Hơn nữa còn tự mình mở công ty, muốn đi làm thì đi, không đi làm cũng được lãnh tiền, công việc cũng là đứng đắn nghiêm túc, không có công việc nguy hiểm tính mạng, không giống như Trần Tân chẳng biết lúc nào thì tử chiến sa trường.

Người tốt như vậy muốn tìm ở đâu chớ!

Trần Tân phát hiện mình đúng là nhặt được báu vật rồi.

Trần Tân không nhịn được đắc ý cười thầm một tiếng, học theo mặt tiện của Tề Lý Cách nói:

"Yên tâm đi, em không có cơ hội nuốt lời rồi, coi như sau này em gặp được người tốt hơn anh gấp trăm lần, em cũng không thể rời bỏ anh."

"Tại sao? Ngoại trừ liên kết giữa lính gác với dẫn đường ra còn có cái gì?"

Trần Tân quỳ một gối xuống ở trên ghế sofa, từ trên cao nhìn xuống Tề Lý Cách.

Trần Tân chậm rãi nghiêng người áp lên trên người Tề Lý Cách, hôn lên gò má cậu, tay không thật thà luồn vào bên trong quần áo của cậu vuốt ve lưng cậu, ghé vào lỗ tai cậu, nói chuyện với âm thanh trầm thấp từ tính.

"Có chuyện chỉ có hai người mới có thể cùng nhau làm, hơn nữa cùng nhau làm với anh, em có thể có được nhất lạc thú lớn nhất..."

Tề Lý Cách đỏ mặt, xấu hổ nhắm mắt lại.

tui là một đường kẻ không được thẳng]--------------------------

Một tiếng sau.

Hai người ngồi ở trên ghế sofa, đồng thời cầm một máy chơi game, Tề Lý Cách ấn phím bên phải, điều khiển nhân vật công kích; Trần Tân sử dụng phím ấn bên trái, điều khiển nhân vật di chuyển.

Hai người cộc cộc cộc chơi game, đã liên tiếp phá mấy cửa.

Hai người thân là bạn lữ tương dung 100%, ăn ý mười phần, cùng thao tác chung một nhân vật cũng có thể chơi đến mức nước chảy mây trôi, gần như không khác gì với một người chơi.

"Chuyện như vậy chỉ có thể hai người cùng nhau làm, em và những người khác cùng nhau chơi như vậy nhất định không phá nổi cửa." Trần Tân thiệt xúc động, điều khiển nhân vật nhảy dựng lên, lộn một vòng về phía trước.

"Trần tiên sinh ngài nói thiệt là có đạo lý."

Sau khi quay cuồng, Tề Lý Cách tự nhiên để cho nhân vật lấy súng xạ kích ra, tạch tạch tạch.

"Chỉ có cùng dẫn đường của mình mới có thể chơi suôn sẻ như thế."

"Trần tiên sinh ngài nói thiệt là có đạo lý." Tề Lý Cách mặt không chút cảm xúc.

Lại đánh bại một Ma vương, hai người đổi tay, đổi lại Trần Tân công kích, Tề Lý Cách đi đường (*).

(*) bản gốc là (tẩu vị) theo tui hiểu là cách di chuyên nhân vật á, ai chơi Liên quân chắc rành nè, tui không chơi nên không biết gọi sao cho hợp, nên chuyển thành đi đường ha.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!