Edit + Beta: Ruby
- -----------
Sau khi Trần Tân rời đi, chuyện thứ nhất mà Tề Lý Cách làm chính là mở quang não ra, tìm kiếm tin tức mới nhất, muốn biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Nhưng mà cậu đã tra tới tin tức của một tháng trước, lại không thấy bất kỳ tin tức của chiến dịch nào.
Cậu có chút ngẫm nghĩ, liền biết việc này không phải chuyện nhỏ. Nếu trước đó sớm có kế hoạch, Trần Tân không có khả năng mỗi ngày rãnh rỗi ở nhà lắp ráp người máy, lúc đi làm còn thỉnh thoảng gọi điện thoại đến cà khịa, chắc hẳn Trần Tân cũng là mấy phút trước mới biết được thông tin.
Việc này không chỉ đến quá đột nhiên, càng có thể cực kỳ khó giải quyết, bằng không không có khả năng lập tức gọi Trần Tân ra tay, còn đè ép tin tức xuống.
Tề Lý Cách nghĩ tới đây không khỏi lo lắng, nhưng cậu cũng không thể làm cái gì. Cậu gọi điện thoại cho Tony, thông tấn khí của Tony tắt máy, không biết đang làm gì. Cậu đành phải là gởi tin nhắn cổ động cho Trần Tân, sau đó vùi ở trên ghế sofa nhà Trần Tân, vừa vuốt chiếc nhẫn đeo trên tay vừa phát ngốc.
Vẫn là ngủ đi, không ngủ cũng không giúp được cái gì, Trần Tân nhất định rất nhanh liền sẽ trở lại, đến lúc đó mỗi ngày cãi nhau ầm ĩ lại thú vị rồi.
Tề Lý Cách làm ổ trên ghế sofa một hồi, liền dời đi chiến trường đến trong phòng ngủ, chiếm lấy chó bông của Trần Tân, làm một giấc ngon lành........
Mà coi như trong lúc Tề Lý Cách ngủ say như chết, Tony đang chạy như điên trên một tinh cầu khác.
Y thấy thân ảnh Wells chạy băng băng phía trước, bắt đầu suy tư mình vì sao phải chạy đổ mồ hôi hột giữa những căn nhà bỏ hoang giữa trưa trời trưa trật. Đây đã là lần thứ ba trong tuần này, lần thứ ba không hiểu ra sao mà chạy trốn cùng Wells.
Y hồi tưởng lại lần thứ nhất, hội giao lưu đêm đó kết thúc, y một thân một mình trên đường phố muốn tìm cửa tiệm sạch sẽ chút để ăn khuya.
Nhưng y phục hồi tinh thần lại, liền phát hiện Wells gọi đồ ăn giống như y, đang vừa ngồi xuống bàn của y..
"Tony, không nghĩ tới em cũng sẽ ăn quán ven đường, anh còn tưởng rằng em chỉ ăn đồ tự mình nấu."
"Xin hỏi ngài có hỏi thăm tôi rằng vị trí này có thể cho ngài ngồi sao?"
Oh, cái này á. Wells nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng nõn,
"Anh chỉ là đi ở phía sau em, người phục vụ liền trực tiếp dẫn anh đến cùng chỗ ngồi với em, em nói chúng ta là có phải thoạt nhìn rất xứng đôi hay không?"
Tony phớt lờ suy nghĩ viển vông của Wells, cúi đầu ăn hết bánh sandwich chay.
Wells cũng không có dự định Tony hiện tại sẽ để ý đến hắn, tự nhủ nói:
"Em nhất định rất hoài nghi tại sao em chưa từng phát hiện anh chứ? Đây kỳ thực không phải vấn đề của em, không cho em phát hiện là chuyên môn rèn luyện hàng ngày của anh, dù sao em cũng biết chuyên môn của anh là gì."
"Bất quá nếu như em muốn phát hiện anh, anh cũng có thể làm bộ không cẩn thận cho em phát hiện ra."
"... Tiên sinh, xin ngài im lặng ăn cơm, tôi không dự định ăn vào nướt bọt của ngài."
Tuân mệnh!
Vì vậy Tony cẩn thận cắn từng miếng từng miếng sandwich, Wells khí phách hào hùng mà từng ngụm từng ngụm gặm sandwich. Mèo Nhỏ bên cạnh nằm trên mặt đất liếm lông, chó lớn nhìn Mèo Nhỏ vui vẻ mà quẫy đuôi.
Đột nhiên, một tiếng súng vang, mặt thuỷ tinh đối diện đường cái của nhà hàng theo tiếng bể tan tành, một đường máu bắn tung toé bay qua trước mắt Tony, vị khách mời bên cạnh bàn của y ngã xuống.
Một giây sau, lại là mấy tiếng súng vang lên.
Tại lúc tiếng súng đầu tiên vang lên, Tony liền bị Wells kéo vào trong lồng ngực vững vàng bảo vệ, mà mặc dù tinh thần thú sẽ không bị súng đạn tổn thương, chó sói bên cạnh cũng trước tiên đi lên áp chặt Mèo Nhỏ.
Tai nạn nghiêm trọng nhất trong đời mà Tony từng gặp là vụ va chạm của hai chiếc xe huyền phù trên đường phố, đây là lần đầu tiên nhìn tình cảnh súng cùng máu như thế này, không khỏi có chút phát ngốc.
Nhưng mà y còn chưa có thời gian phát ngốc, liền bị Wells kéo ra bên ngoài, lao ra khỏi quán ăn.
Đuổi!
Này!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!