Edit: Zổ
Đến thất tịch, Trang Lộ lái xe chở Phí Nam Lâm Kỳ Chu Nhạc Nhạc, Hoàng Nhạc thì lái xe chở người còn lại, phi đến bờ biển.
Đến khách sạn, sáu người ba phòng, mọi người nhanh chóng ghép cặp. Trang Lộ chỉ quen thân với Phí Nam nên đương nhiên cùng phòng với anh. Sáu người đi một vòng ở bờ biển, đến trưa, ánh nắng gay gắt liền về ăn rồi ngủ trưa.
Bốn giờ chiều, ngủ no, cả đám chạy như ngựa hoang mất cương, vui mừng thay đồ bơi ôm phao chạy ra bãi biển. Ngay cả Phí Nam cũng mặc quần bơi, phi xuống biển bơi hơn nửa canh giờ mới thở hồng hộc lên bờ nghỉ ngơi.
Trang Lộ không tắm, đến quần áo cũng không thay, mặc một cái áo T shirt trắng và quần ngố ngồi trên bờ cát, nhàm chán xây lâu đài. Phí Nam đi đến bên cạnh cậu ngồi xuống, nói:
"Béo yếu quá, bơi có một lúc mà hết cả sức, bụng còn đói muốn chết."
Ý chí Phí Nam rất kiên định, buổi trưa mọi người ăn hải sản nướng, anh chỉ ăn cháo cá và cải xanh, không ăn thêm bất cứ đồ gì khác.
Bơi tốn sức lắm.
Trang Lộ nói
"Cho dù chỉ ngâm mình trong nước cũng cảm giác được mỡ đang tan chảy, còn mát nữa, đây là loại vận động giảm béo tốt nhất."
"Sao em không xuống bơi? Không biết bơi hả?" Phí Nam hỏi.
Không muốn bơi. Trang Lộ nói.
Phí Nam tu nước ừng ực, một lúc lâu mới nói:
"Quá nóng, ngâm mình mát lắm."
Trang Lộ cười, cạnh biển đúng là rất mát, chỉ là ngồi bên bờ cát hóng gió thế này đã thoải mái lắm rồi.
"Em ra nhảy sóng vậy."
Trang Lộ nói.
Phí Nam đứng dậy cùng cậu đi ra biển. Trang Lộ cởi giày, chân trần giẫm lên cát. Phí Nam phát hiện chân cậu trắng đến mức trông như phát sáng, mắt cá nhân trắng nõn, nhìn rõ cả mấy hạt cát dính lên trên đó.
Trang Lộ đứng ở nơi nước biển ngang gối, cảm thụ từng làn sóng xô tới, lòng bàn chân ngưa ngứa vì cát chảy thật thoải mái thật thích thú.
Phí Nam quay lưng về biển, ngồi trong nước, để sóng đánh vào lưng, nói đây là sự xoa bóp của thiên nhiên.
Trang Lộ hâm mộ nhìn anh, Phí Nam nhận ra ánh mắt cậu, hiểu nhầm, nói:
"Sao vậy, chưa thấy ai béo như vậy à? Anh giảm mất mấy chục cân rồi, không hôm nay cũng không dám cởi áo xuống tắm."
Trang Lộ giơ chân đá đá nước, nói:
"Aiz, em là hâm mộ anh."
"Hâm mộ anh? Hâm mộ cái gì, hâm mộ anh lắm mỡ?"
Trang Lộ nở nụ cười, không biết vì sao đã thốt ra:
"Hâm mộ anh được ra bơi, em không phải là không muốn bơi mà là không dám bơi, trước kia em bị cười nhạo nên sợ."
Phí Nam nghi hoặc nhìn cậu:
"…Em bơi kém lắm à? Anh hứa sẽ không cười em, em bơi kém đến mức nào cũng không kém Chu Nhạc Nhạc đâu, nó ôm phao không rời kìa."
Trang Lộ lắc đầu, nhỏ giọng nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!