Edit: Zổ
Qua hơn một tháng, có một tối Trang Lộ tăng ca về đến nhà, phát hiện có bốn, năm người bạn của Phí Nam đến. Trong phòng khách rất nhiều bia chai, trên bàn là hai tô tôm rất lớn. Hai cô gái đang vội vội vàng vàng ăn tôm, một thanh niên uống đến đỏ cả mặt, hô to: "Thiên nhai hà xứ vô phương thảo, hà tất đơn luyến nhất chi hoa."
Trang Lộ bị shock đến muốn chết.
Phí Nam giơ tay gọi Trang Lộ: "Lại đây ăn đêm."
Qua "sự kiện bạn gái trước" lần này, quan hệ giữa Trang Lộ và Phí Nam kì dị mà tiến thêm một bước. Cũng không có gì đặc biệt, chr là Trang Lộ cảm thấy thân quen hơn với Phí Nam, không chỉ là chủ nhà và khách trọ nữa.
Trước kia Trang Lộ đều khách khí từ chối, lần này nghe còn chưa rõ, lời nói đã bật ra: "Được, để em thay quần áo đã."
Hôm nay cậu mặc áo gió dài màu vàng nhạt, cầm túi da màu nâu, tựa như một vị thân sĩ người Anh, đi vào phòng thay quần áo còn lưu lại trong phòng khách mùi gỗ nhàn nhạt, là mùi nước hoa cậu thường dùng.
Hai cô gái kia vừa không ngừng bóc vỏ tôm vừa nhìn nhau, ghét bỏ: "Mấy ông xem người ta kìa, nhìn lại các ông, sao lại thô bỉ như vậy chứ!"
"Ăn tôm của các em đi, đừng có nói lung tung." Phí Nam gõ gõ bàn.
Hai cô gái đồng thanh trả lời: "Yes, đại ca!"
"Còn mày nữa, Hoàng Nhạc, đừng uống nhiều như vậy, lo ăn đi, đừng có gào nữa, làm ồn đến hàng xóm thì sao? Rốt cuộc là anh thất tình hay mày thất tình?"
Hoàng Nhạc oa một tiếng khóc lên: "Anh Béo, em khó chịu, anh thất tình cũng giống em thất tình vậy, không, còn khó chịu hơn em thất tình! Anh Béo, anh là nam thần của em, thời buổi này, nam thần còn khó tìm bạn gái như vậy thì em làm sao bây giờ? Anh Béo, anh chưa vợ, em chưa chồng, hay là….."
Hoàng Nhạc còn chưa nói hết câu liền bị hai cô gái kia lấy giấy ăn đập, bảo hắn mau câm mồm.
"Đừng hòng chia sẻ anh Béo!"
Hai thanh niên còn lại vừa cười mắng vừa lôi Hoàng Nhạc đến gần chỗ Phí Nam, mở cho hắn một bình rượu.
Những người này đều là bạn đại học của Phí Nam, là những người thân nhất, quen đùa giỡn. Mấy tháng trước Hoàng Nhạc vì yêu xa mà chia tay bạn gái, khó chịu trong lòng nên mượn rượu giả điên, mọi người đều biết nên không trách hắn.
Lúc Trang Lộ đi ra, một phòng quần ma loạn vũ. Phí Nam vỗ vỗ chỗ cạnh mình, gọi cậu đến ngồi cùng.
Trang Lộ thay một chiếc áo liền mũ màu trắng sữa, rộng rãi thoải mái, so với cậu lúc vừa về tựa như hai người khác nhau. Mái tóc được chải vuốt tỉ mỉ giờ cũng rối loạn, tùy ý vuốt ngược ra sau tai, có chút rủ lại trên trán, nhìn trông vừa trẻ vừa ngoan ngoãn. Khi cậu ngồi xuống, một mùi hương gỗ dễ ngửi liền tràn ra.
Phí Nam đưa cho Trang Lộ một đôi găng tay, lại hỏi cậu có muốn uống bia không. Trang Lộ nhìn cốc nước trước mặt anh, hỏi: "Anh uống gì thế?"
"Nước chanh, có muốn uống không?"
"Có."
Phí Nam đứng dậy rót cho Trang Lộ một cốc nước chanh, tự chế, trong bình có ngâm vài mảnh chanh, cho thêm chút mật ong, vừa lấy từ tủ lạnh ra, mát lạnh ngọt ngào, uống rất ngon.
Đám người đang đánh lộn bây giờ mới để ý thấy, nhân vật chính muốn mượn rượu giải sầu hôm nay thế mà không uống rượu, đang uống nước chanh!
"Anh muốn giảm béo." Phí Nam bình tĩnh ném bom tấn "Không uống bia."
Ngoại trừ Trang Lộ, những người khác đều nổ tung.
Trang Lộ cảm thấy giảm béo là chuyện tốt, quản lý hình tượng của bản thân, thất tình cũng là một cơ hội tốt, một động lực thúc đẩy mạnh. Phí Nam là béo điển hình, người tròn vo toàn thịt, giảm cân rất tốt với hình tượng của anh.
Mà những người khác thì sao, từ lúc quen Phí Nam thời đại học, từ mười tám tuổi đến bây giờ ba mươi tuổi, tròn mười hai năm, đây là lần đầu tiên họ nghe được hai chữ "giảm béo" từ miệng Phí Nam.
Có thể thấy được lần thất tình này đả kích Phí Nam đến mức nào.
Hoàng Nhạc gào lớn tiếng hơn.
Hai cô gái nhìn đống vỏ tôm trước mặt, nói: "Bọn em có kinh nghiệm giảm béo nha đại ca, em có nhiều kế hoạch lắm, lát về em gửi hết cho anh! Thật đấy! Đều là những kinh nghiệm kinh điển mà em thu thập được!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!